*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con ôtô màu đen đỗ trong sân biệt thự của Lê Đan. Vì dầm mình trong cơn mưa lớn nên đầu tóc, áo quần của Anh Ngọc đều ướt sũng, ôm sát vào người. Một người vệ sĩ đi trước dẫn đường, ba người kia thì đi ở phía sau lưng. Nhìn bao quát quanh căn nhà, cô rất ngạc nhiên vì đây chính là ngôi biệt thự mà cô luôn ngắm nhìn mỗi sáng và hằng ước ao. Cánh cửa chính đóng chặt. Người vệ sĩ đi trước mở nó ra rồi cả bốn người đều cúi đầu.
- Hạo Thiếu, cô Hoàng đã đến rồi.
- Lui!
Giọng nói trầm ấm bên trong cất lên, bốn người họ liền lập tức đưa cô vào rồi đóng chặt cửa. Bên trong chỉ hiu hắt với ánh đèn vàng trên tường. Người đàn ông ngồi ở bộ ghế sofa trong phòng khách chỉ khoát lên người một bộ áo choàng tắm. Đôi tay to lớn cầm lấy ly rượu, hơi cử động cổ tay khiến rượu trong ly dao động. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào rượu, nhất quyết không nhìn cô lấy một giây.
Không chịu đựng được không gian yên tĩnh đầy rẫy khiếp sợ, Anh Ngọc nghiến răng, đôi mắt nhìn anh đầy kiên định, cổ họng còn nghẹn ứ bởi sau trận khóc nức nở nên vẫn còn nghẹn lại, không tròn câu.
- Hạo Lê Đan...cuối cùng anh muốn gì ở tôi chứ?
Ngừng lại động tác, Lê Đan đặt ly rượu xuống bàn rồi tựa người ra sau sofa. Phong thái của anh bây giờ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/85186/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.