Vài ngày trôi qua, hôm nào Anh Ngọc cũng đưa Tử Đình đến bệnh viện thăm Hoàng Anh Thiếu. Biết sẽ không tốt khi để trẻ con đến thường xuyên nên mỗi lần đến chỉ khoảng 10 đến 15 phút là về. Đôi khi con bé cũng có nhắc đến Trương Dĩnh cũng là điều dễ hiểu. Người thân mật với mình những năm năm lẽ nào không có ấn tượng gì.
Anh Ngọc đã đến Hạo Gia thăm Lâm Phi Sương. Trông thấy cô bà mừng lắm. Khi nào đến cũng bị kéo lại cho đến tối. Còn Lê Đan dạo này thì bận rộn với việc ly hôn nên không thường xuyên ở bên cạnh cô và Tử Đình. Những ngày qua cũng không thấy Trương Dĩnh, không biết cô ấy đã ra sao rồi nữa?
Anh Ngọc nắm tay Tử Đình đi vào phòng bệnh. Suốt thời gian này con bé cần một không gian thật sự an toàn, tránh những chuyện không may bất cứ lúc nào vì Trương Dĩnh bây giờ đã phần nào không kiểm soát được lý trí. Mong rằng Lê Đan nhanh chóng giải quyết tất cả mọi chuyện, cứ tiếp tục thế này thì một đứa trẻ đứng giữa ngã tư đường như Tử Đình đúng là quá đáng thương.
- Con chào bà ngoại, con chào ông ngoại.
Tử Đình trèo lên giường ngồi bên cạnh Hoàng Anh Thiếu khi thấy ông vẫy tay gọi mình. Đến đây vừa vài ngày nhưng con bé cũng khá quen thuộc với mọi thứ rồi.
- Đình Đình, bà ngoại có thứ này cho con đây. Chốc nữa xuống bãi giữ xe bà sẽ đưa cho con.- Triệu Đồng Nghi nhẹ xoa đầu con bé.
- Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/3248860/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.