Lê Đan bước vào một quán cafe khá lớn ở trung tâm thành phố. Chuyện là đêm qua anh có nhận được một cuộc gọi hẹn gặp mặt từ một người vô danh. Dù có thắc mắc đến đâu thì hắn cũng chỉ bảo rằng có việc rất quan trọng. Vốn chẳng bao giờ tin mấy chuyện này nhưng không hiểu vì sao mà hôm nay anh lại quyết định đến đây giải quyết cho ra lẽ. Theo linh cảm thì hình như sẽ có chuyện gì không hề tầm thường.
Theo chỉ định từ tin nhắn trong máy, anh ngồi xuống bàn số 15 ở một góc khuất. Vào thì cũng vào, chờ thì cũng đã chờ nhưng tuyệt nhiên vẫn không thấy ai. Cuộc đời anh chỉ đủ kiên nhẫn chờ mỗi mình Anh Ngọc thôi, bất cứ thứ gì cũng không là vấn đề vậy mà hôm nay lại nhẫn nại ngồi đây chờ đợi điều gì chính bản thân cũng không rõ.
Cố gắng nhẫn nhịn thêm một thời gian ngắn nhưng không thấy ai. Anh liếc mắt suy nghĩ rồi đứng dậy quyết định ra về. Tuy nhiên khi vừa đứng lên thì anh trông thấy một người đàn ông bước vào, trên đầu anh ta còn đội một chiếc mũ lưỡi trai che đi nửa khuôn mặt. Anh ta nhìn quanh một lượt xong thì bước về phía Lê Đan. Thấy vậy, Lê Đan lại ngồi xuống để theo dõi tiếp tình hình.
Đi đến chỗ của Lê Đan, người đàn ông ấy nhìn xung quanh vài lần xong mới ngẩng đầu lên, tay cũng đẩy chiếc mũ lên cao một tí.
- Hạo Tổng!
- Tiêu Bác Hạ?
Lê Đan nhíu mày, sắc mặt nhìn anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/3248857/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.