Lê Đan vừa buông tay thì Anh Ngọc đã đẩy anh ra khỏi người. Chỉnh trang lại quần áo, cô liếc mắt nhìn người đàn ông đang ung dung cho tay vào túi như vừa thu được chiến lợi phẩm vậy.
- Đừng quên giữa chúng ta không thể hoà hợp.
- Chuyện đó sau này muốn giải quyết ra sao là quyền của em. Điều quan trọng nhất lúc này là điều tra tai nạn của cha.
Vừa nghe anh nói thì Anh Ngọc đã hoảng hốt trừng to mắt. Tự cách xa anh vài bước, cô nhíu mày nghi hoặc.
- Anh đã biết gì?
- Anh biết nhiều hơn em nghĩ đấy.
Khẽ nhướng đôi mày, phong thái của Lê Đan bình thản đến lạ. Bàn chân chậm rãi bước đến gần bên Anh Ngọc. Một lần nữa lấy chiếc hộp nhỏ xinh từ trong túi ra, anh mỉm cười và đặt nó vào tay của cô.
- Mong rằng em hay suy nghĩ thật kỹ và nhìn nhận mọi chuyện một cách điềm tĩnh nhất. Dù cho xảy ra bất kể chuyện gì thì anh vẫn sẽ ủng hộ em. Sinh nhật vui vẻ nhé Hoàng Anh Ngọc.
Lê Đan cong môi mỉm cười xong thì quay lưng đi ra ngoài. Khi cánh cửa đóng sầm cũng là lúc Anh Ngọc mới hoàn hồn trở lại. Chậm rãi mở chiếc hộp, cô lặng người khi thấy chiếc nhẫn lấp lánh bên trong. Cầm lấy nó và đưa lên không trung ngắm nhìn thật lâu. Đây chính là chiếc nhẫn cưới mà cô đã trả lại vào 5 măm trước. Đôi mắt rưng rưng, sóng mũi cũng cay xè. Một tay Anh Ngọc đưa lên lau khoé mắt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/3248855/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.