*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiều hôm nay trời mưa rất to. Những nhân viên của Thượng Ẩn đều phải đầu đội mưa mà chạy ra bãi đỗ xe. Tiểu Khuê đứng ở sảnh nhìn mọi người lần lượt chạy ra về gần hết. Chán nản thở dài, cô lắc đầu vài cái. Hôm nay chính là một ngày tồi tệ. Sáng xe hư giữa đường khiến cô phải đi làm trễ, chiều thì mưa to ơi là to, thêm cả đang giữ một số giấy tờ quan trọng nên cô không thể dầm mưa đi về được. Vừa không có xe về vừa mắc phải cơn mưa lớn, thôi thì đành ở lại chờ đợi vậy.
Nhìn những giọt mưa thay phiên nhau trút xuống tạo nên những âm thanh ào ạt. Tiểu Khuê cong môi mỉm cười rồi vòng tay trước ngực ôm lấy bả vai mình. Cô được sinh ra ở một thành phố khác, cách nơi này khá xa. Khoảng thời gian ở đó chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời cô. Có cha, có mẹ, có người thân khiến cô không hề cô đơn, lẻ loi giữa cuộc sống tấp nập này. Vừa tốt nghiệp đại học, cha mẹ đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông khi đang trên đường viếng mộ của ông bà nội và ngoại. Chỉ trong phút chốc Tiểu Khuê đã biếng thành mồ côi, không cha mẹ, không họ hàng thân thích. Càng lúc cô càng sống khép kín hơn. Cuộc sống hầu như rơi vào bế tắc khiến cô suốt ngày chỉ ở lì trong nhà, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/3248813/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.