Được Lý Lập Cảnh sắp xếp, Trung Dật nhanh chóng được đưa đến trường Nhã Nhạc – trường học dành cho quý tộc. Mặc dù học sinh ở đây không nhiều nhưng đều thuộc hàng danh giá. Giáo viên chủ yếu đều nổi tiếng hoặc đã qua đào tạo tại nước ngoài. Thiết bị học tập trong trường thì khỏi phải bàn. Chỉ có thể dùng hai chữ “sang quý” để nói về ngôi trường này.
Ân Kiện Nam lúc chọn trường này cho Nhạc Nhạc vốn cũng chỉ phải bỏ ra một chút tiền. Nói cách khác, trường học này vốn là sản nghiệp nhà hắn. Hắn là con trai duy nhất của nhà họ Ân, trên hắn còn có ba người chị. Cho nên nói đơn giản thì trường học này là do hắn mở ra.
Ngồi trong xe, Trung Dật có cảm giác như đang làm chuyện xấu, vừa lo âu lại vừa hưng phấn. Hắn chỉnh lại cổ áo sơ-mi nhằm che đi hạng quyển trên cổ. Bên trong chỉ còn đau một chút nhưng hắn vẫn cảm thấy không thoải mái. Hắn không hiểu cảm giác đó là gì? Hình như là cái cảm giác thiếu an toàn thì phải? Trung Dật rầu rĩ nghĩ.
“Ngươi có khỏe không?” Lý Lập Cảnh ngồi bên cạnh đột nhiên hỏi.
Trung Dật chỉ nhẹ gật đầu, dường như không hề cảm thấy hăng hái khi được quan tâm như thế. Một lát sau, Trung Dật đột nhiên nở nụ cười. Nụ cười này thật quá mê người, khuôn mặt trắng nõn như hoa sen mới nở, cảm thấy như toát ra sự thoát tục thanh thoát, mắt phải lại hơi co giật. Nếu mình có thể câu dẫn người kia… vậy thì…
“Chiêu đó không có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cam-co-dich-ba-ba/1493207/chuong-26.html