Khóa cửa đột nhiên chuyển động, Trung Dật liền theo bản năng co người quay đầu lại, chỉ thấy Thiệu Diệp thân cao tám thước tựa như một vị thần giữ cửa đang đứng ở bên kia, vẻ mặt Trung Dật dần dần bình tĩnh lại, từ hoang mang bất lực nhanh chóng biến thành lãnh đạm, mà hết thảy những yếu đuối lúc trước cũng không hề lộ ra chút nào.
Thiệu Diệp bình tĩnh nhìn hắn một cái, ánh mắt đỏ như lửa nhưng không phải là phẫn nộ, cũng không phải dục vọng, mà đó vốn là thống khổ. Thân thể cường kiện đột nhiên tiến vào trong bếp, trên tay cầm theo một con dao sáng chói dài ba thước bước ra, sau đó liền nhét vào tay Trung Dật.
“Như lời ta đã hứa, hận ta thì cứ chém vào đây đi.” Thiệu Diệp vừa nói vừa chỉ nơi trái tim mình: “Dù cơ thể này có mạnh hơn thì một dao cũng đủ rồi, sau này Ân Kiện Nam sẽ giúp ngươi thu xếp, đây vốn là chuyện ngoài ý muốn nên ngươi sẽ không phải chịu bất cứ gánh nặng gì về mặt luật pháp, cứ việc giết chết ta đi, ngươi hận ta từ trước tới nay cũng đủ lâu rồi.”
Sáu năm qua thời gian giày vò nhau cũng đã quá dài, hai hàng nước mắt từ gương mặt Thiệu Diệp chảy xuống, cứ tuôn mãi không thôi, cho dù muốn dừng lại cũng không được, sáu năm, không đổi lại được ba chữ mà chỉ có sự lạnh lùng cùng khinh rẻ, bức cho bản thân mình càng ngày càng mất đi lý trí.
Cho dù thân thể chịu bao nhiêu khuất phục nhưng trái tim hắn vẫn vĩnh viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cam-co-dich-ba-ba/1493200/chuong-19.html