Diệp Quân sau khoảng thời gian dài thụ án đã được hệ thống thả về. Lúc hệ thống được dịch chuyển về lâu đài của bá tước Claire thì Diệp Quân đã sớm bị đám dã nhân chơi thành một bãi nước, hậu huyệt bị thao đến mở lớn, dâm dịch cùng tinh dịch hòa thành một bãi hỗn độn cứ thế mà trào ra mặt đất. Xuân dược sau đúng ba ngày rưỡi cũng hết tác dụng, Diệp Quân theo quán tính mà ngất đi. Hệ thống của chúng ta vốn là một bạn nhỏ tốt bụng, trong lúc Claire đi vắng liền đem một vài robot ra giúp Diệp Quân tẩy rửa sạch sẽ, khôi phục lại trạng thái ban đầu rồi không hẹn mà chui đi ngủ đông, một lòng cầu chúc cho Diệp kí chủ vượt ải thành công.
Về phần Diệp Quân, trải qua mấy ngày lao động cực nhọc liền đánh một giấc say sưa, mãi đến khi bên tai vang lên tiếng ồn ào, huyên thuyên nói chuyện của nhiều người mới lờ mờ tỉnh dậy. Tuy nhiên, dù mở mắt ra nhưng đập vào mặt hắn lại là một mảng tối tăm, hừ, hình ai đó đã đem mắt hắn bịt chặt rồi, trò gì nữa đây a. Vốn định vươn vẩy tay chân mình mẩy một chút thì Diệp Quân cũng lại chợt phát hiện, tay chân đã bị dây xích cố định, muốn cử động còn khó khăn. Lúc này, vì bị bịt mắt nên Diệp Quân chẳng biết mình ở đâu, chỉ là thấy dưới thân hình là thảm lông ấm áp, tạo cho hắn chút khoan khoái như phòng ngủ của tên bá tước kia, tuy nhiên bên tai hắn lại văng vẳng tiếng người nói chuyện và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cai-tao-thanh-yd-thu-cao-h-sm/269891/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.