Cam Điềm thoả mãn nhấp một ngụm nước dương mai, liếc về phía người đàn ông đang lo lắng rũ mắt, cảm thấy mình lại hơi tuỳ hứng rồi.
Cô liền sửa miệng, “Được.. vậy thì ăn một chút rau củ nào.”
Quả nhiên, vừa dứt lời người đàn ông bèn xoa đầu cô, khuôn mặt núi băng cứng đờ phảng phất ý cười.
Cam Điềm vừa ăn chút rau củ thì trông thấy ở trên bàn có chiếc túi giấy cửa hàng tiện lợi, giờ cô mới chú ý từ lúc nãy đến giờ Giang Dĩ Hằng vẫn cầm nó theo.
“Đây là cái gì?”
Cô mở túi giấy ra, bên trong là một chiếc cốc sứ Melody màu hồng.
Chiếc cốc này là hàng liên doanh mùa mới nhất của thương hiệu Orange Convenience, phải dùng phiếu mua bữa ăn trưa có đủ mười hình in hoa mới đổi được.
Cô hiện tại mới chỉ tích được bảy hình.
“Giang Dĩ Hằng, sao anh biết em muốn có chiếc cốc sứ này?” Cô rõ ràng đã len lén tích góp, không nói với anh mà.
Người đàn ông dịu dàng nhìn cô, “Đồ đần nào đó, ngày làm việc nào cũng không chịu ăn cơm nhà làm, chẳng phải là vì muốn có chiếc cốc này sao?”
Cam Điềm “A” một tiếng, ngượng ngùng cúi đầu, cô lại bị phát hiện rồi.
“Làm sao anh biết?” Cam Điềm lẩm bẩm, hàng mi tức giận chớp chớp liên hồi. “Nhất định là Tam Nhạc bán đứng em.”
Thật ra cơm Giang Dĩ Hằng làm không chỉ ngon mà còn rất đẹp mắt, có thể so sánh với những món ăn trên blog review ẩm thực. Vì muốn cô mang cơm đi làm còn đặc biệt làm nhiều hộp cơm cực kỳ đáng yêu, mỗi ngày đều dậy từ sáng sớm để chuẩn bị đồ ăn cho cô.
Nhưng cô vì đổi chiếc cốc giá rẻ của cửa hàng nên gần đây đều đưa cơm cho Tam Nhạc ăn hộ rồi mang hộp không về nhà giao nộp.
Người đàn ông cưng chiều, thấp giọng cười: “Một tuần liền không phàn nàn chuyện ít thịt, khẳng định là tìm đồ ăn vụng ăn trộm.”
“Chẳng phải là không muốn anh lo lắng sao, Giang Dĩ Hằng, em cũng chỉ là muốn tốt cho anh thôi.” Cam Điềm ôm chặt chiếc cốc sứ đẹp đẽ vào trong ngực, ra vẻ nguỵ biện.
Ăn xong nồi lẩu, Cam Điềm hài lòng sờ bụng mình. Trước khi đi, chủ quán còn tặng cho cô đoá hoa mân côi màu tím và chiếc bánh gato nhỏ.
Về đến nhà đã hơn mười giờ tối. Giang Dĩ Hằng đỡ cô vào phòng tắm gội, sau đó lại dỗ cô đi ngủ.
Vì để dưỡng thai, mỗi ngày cứ trước khi đi ngủ Cam Điềm đều muốn Giang Dĩ Hằng kể chuyện cổ tích cho mình.
Khá tốt vì thật ra đại đa số thời điểm đều là do cô muốn nghe.
“… Tay đừng có lộn xộn.” Tai Giang Dĩ Hằng bỗng nhiên nóng bừng, cố nén tiếp tục nói: “Con sóc đuôi dài có sở thích rất đặc biệt, đó chính là sưu tầm các loại lá cây xinh đẹp…”
Đôi mắt nai đã ngập nước, bàn tay mềm mại cứ lưu luyến gẩy gẩy ở đũng quần anh, không đến mấy giây, anh cảm thấy quả thận mình nóng lên, vật dưới bụng dần to trướng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]