“Không muốn dùng tay, thì dùng miệng đi.” Anh hung ác ra lệnh.
Khi Cam Điềm khóc lóc rên ỉ ôi như con vật nhỏ, anh đã kéo khoá quần tây, dương vật hùng dũng ngẩng cao đầu bật ra, một vũng nước nhỏ ấm đọng lại lan ra ở lớp quần lót.
Biết làm sao được, vừa thấy cô là nó cứng không chịu nổi.
Anh đem quy đầu to như quả trứng gà ấn nhẹ vào làn môi hồng ẩm ướt, thẳng lưng dây dưa ma sát.
“Hôm qua đã liếm cho em sướng điên, Cam Điềm, hiện tại hẳn nên có qua có lại?”
“Hu hu hu…”
Cam điềm ngước mắt nhìn anh, tròng mắt xoay tròn, cái gì mà có qua có lại, rõ ràng tên biến thái này cứ nhất định muốn liếm nơi đó của cô, làm hại cô run rẩy tiết không biết bao nhiêu lần, giờ vẫn còn xót đây.
Giang Dĩ Hằng hung bạo hẩy eo về phía trước, quy đầu dễ dàng cạy mở hàm răng đều tăm tắp, trực tiếp nhét hết vào khoanh miệng, xúc cảm chặt khít nóng ướt xiết chặt khiến anh hơi đau, da đầu tê lên vì quá sướng, bàn tay chống trên bàn làm việc nổi đầy gần xanh.
“Miệng nhỏ ngoan hút chặt quá, ngoan, hơi nhả ra nào.” Anh khó khăn bắt đầu ra vào trong khoang miệng, “Miệng nhỏ lâu rồi chưa được chồng chọc vào nên chắc sẽ hơi khó chịu.”
Miệng Cam Điềm bị ép thành hình chữ O, làm sao lớn thế nhỉ, cô cảm giác khoé miệng mình sắp căng đứt.
Cô chỉ thấy chỗ đó của anh vừa cứng vừa bỏng, mùi hương hormone nam tính tràn ngập trong khoang miệng, thỉnh thoảng hàm răng còn chạm phải chỗ nhạy cảm ở cán chày, tiếng hô hấp thô dày kiệt lực nín nhịn trong cổ họng vang lên đỉnh đầu cô.
Giang Dĩ Hằng hạ mắt nhìn đại nhục bổng của mình bị cái miệng nhỏ đàn hồi bao xung quanh, theo đó là tiếng khóc nghẹn ngào ô ô theo nhịp ra vào nuốt nhả.
Cam Điềm bị anh chịch vào miệng đến mê mẩn, đột nhiên người đàn ông rút đại nhục bổng ra khỏi miệng cô, bỗng nhiên ôm cô nhét xuống gầm bàn.
“Trốn dưới này giúp chồng xuất ra.” Giang Dĩ Hằng trầm giọng uy hiếp, “Không, chút nữa sẽ ở phòng làm việc chịch vú chịch huyệt nhỏ chết thì thôi.”
Cửa chính từ ngoài mở ra, Cam Điềm nghe thấy tiếng giày cao gota, cùng tiếng giày da chan chát cồm cộp vang lên.
Cô nước mắt đầm đìa, vuốt vuốt xoa xoa đôi má tê dại, nhớ lại lời nói của tên khốn nạn kia, cô cũng không muốn bị chịch trong phòng làm việc, bởi vậy đành phải duỗi tay nhỏ nắm chặt lấy đại nhục bổng to dài.
Cô vừa thủ dâm cho hắn, lòng vừa yên lặng nguyền rủa. Nói đến cùng, việc thủ dâm này là năm đó anh nắm tay cô, tận tay chỉ dạy.
Đại nhục bổng hồng phấn trong tay cô càng ngày càng cứng, thế nhưng tuốt nửa ngày không có bắn ra.
“Giang tổng, kế hoạch phát triển Aurora ra nước ngoài tiến hành rất thuận lợi, được đề cử đặc biệt trên Google play của nhiều quốc gia.”
“Ừm, rõ ràng ở nước ngoài có nhiều người sử dụng…”
Thanh âm của người đàn ông bỗng nhiên dừng lại, một lát sau, lại tiếp tục bình tĩnh nói, “Hiện tại lượng người sử dụng smartphone ở Indonesia khá lớn, dù là trả trước hay trả sau đều rất khả quan, có thể cân nhắc chọn Indonesisa làm mục tiêu kế tiếp cho Aurora.”
Cam Điềm đang cố gắng liếm láp côn thịt, khuôn mặt chợt bị bóp chặt. Người đàn ông thò tay phải xuống, không nặng không nhẹ nhéo nhéo má cô.
“Về phần mở rộng, có thể hợp tác với các KOL ở đó, để nhanh chóng tăng lượng người sử dụng…”
Giọng anh trầm thấp khàn khàn như tiếng pháo rền trêu chọc bên tai.
Cam Điềm nhớ lúc này chắc hẳn hầu kết gợi cảm của anh đang lăn lộn trên chiếc cổ thon dài, vẫn tiếp tục họp hành cùng cấp dưới, nhìn có vẻ chững chạc đàng hoàng, bộ dạng mười phần cấm dục, ai biết đại nhục bổng của anh đang bị cô ngậm trong miệng.
Nghĩ tới nghĩ lui, huyệt nhỏ tuôn ra một dòng mật dịch ngai ngái âm ấm, cô không nhịn được ấn tay vào đài hoa, tưởng tượng cảnh Giang Dĩ Hằng dùng đại nhục bổng hung hăng chịch mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]