Anh dẫn Cam Điềm đến ngôi nhà ven sông, anh mua nửa năm năm trước.
Cam Điềm còn chưa kịp thăm thú hết các tầng thì đã bị anh kéo vào phòng bếp.
Cô ngồi trên bàn bếp, đôi chân thon dài đung đưa nhịp nhàng, trong tay bưng chiếc đĩa thuỷ tinh, vui vẻ ăn đống xiên nướng.
“Nấm kim châm nướng ngon thật,” Cô cắn một ngụm lại một ngụm.
Thấy đồ đần nào đó ăn vui quên trời đất, Giang Dĩ Hằng đứng trước chảo dầu cũng phải nhoẻn miệng cười nhẹ.
So với đồ ăn hàng ngày, cô ấy quả nhiên vẫn thích đám đồ thiếu dinh dưỡng này.
Anh cắt từng lát dứa mật thơm ngọt, rồi cho tất cả miếng dứa vàng óng đó vào nước muối.
Cô nói bản thân sẽ nhượng bộ, sao anh không thấy thế nhỉ?
Cô muốn cô Cocacola, anh lập tức lấy thêm cái ống hút. Cô bảo sau khi ăn xiên nướng phải tráng miệng cho đỡ ngán, đồng thời giúp dạ dày hỗ trợ tiêu hoá, nên anh đành gọt dứa.
Anh sẽ không như lúc trước cứng rắn cự tuyệt những yêu cầu của cô, mà cố gắng trong phạm vi cho phép để thoả mãn cô ấy.
Cơm nước xong xuôi, Cam Điềm ngồi trước cửa sổ, uốn éo trong lồng ngực rắn chắn của người đàn ông, thưởng thức khung cảnh bờ sông mênh mông lộng lẫy.
Phía bờ bên kia, những công trình kiến trúc tràn ngập cảm giác hiện đại tối tân như một chiếc quạt nan hoa chầm chậm mở ra trước mắt, ánh đèn neon đủ màu sắc lấp loé trong gió đêm, thật xa hoa truỵ lạc.
Đột nhiên, một vật cứng cứng chui vào ngực cô. Cô cúi mặt nhìn xuống, là giấy tờ đỏ chót chứng nhận quyền sử dụng đất.
“Lúc nào rảnh, đi đổi thành tên em đi.” Anh kéo mặt cô quay lại, hôn nhẹ vào miệng cô.
“Ơ?” Cam Điềm mơ màng ngẩng đầu nhìn anh, chưa định hình được chuyện gì.
Anh không nhịn được thơm lên gò má hồng hồng, “Về sau có cãi nhau dỗi hờn bỏ nhà đi thì cũng được ngây ngốc trong nhà mình, khỏi phải đứng trú ở cổng vòm công ty.”
“Thế…nhỡ đâu em không kết hôn cùng anh thì sao?” Nếu không gả cho anh thì chẳng phải anh sẽ lỗ nặng.
Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô rồi hất ra sau cổ, ánh đèn bên bờ sông nhảy nhót trên trán anh, anh thản nhiên nói, “Dù em có kết hôn cùng người đàn ông khác, về sau khi cáu kỉnh đóng sập cửa nhà bỏ đi, anh cũng hi vọng đồ đần nào đó sẽ không lưu lạc đầu đường xó chợ, mà có mái hiên để che đầu.”
“Giang Dĩ Hằng.” Mũi Cam Điềm hơi chua chua, kìm lòng không đặng mà đưa tay ôm chặt lấy anh.
Trong bồn tắm ngập nước nóng, cũng như trong mắt người đàn ông sớm đã bị phủ kín sắc dục, ánh đèn màu hổ phách rựa rỡ nhảy nhót.
Anh cố nín nhịn, bộ phận sinh dục đang bành trướng dưới hông, tay cầm bông tắm kỳ nhè nhẹ lên tấm lưng trắng nõn của người nào đó.
“Cảm giác có người phục vụ thực là tốt.” Cam Điềm thật thà cảm khái.
Cánh tay của người đàn ông chẳng biết lúc nào đã nằm ngang trước ngực cô, mỗi bên một bàn tay, nắm chặt lấy cặp vú trơn bóng như ngọc, làn da trắng nõn như sữa chen chúc trào ra qua những kẽ ngón tay, anh chăm chú xoa nắn khiến hơi thở cô dần hỗn loạn, tiếng rên rỉ khó nén lại.
“Ưm… Đừng đùa, ngứa quá.”
Người đàn ông không để ý đến lời cô, ngón tay vẫn dùng sức, làn da tuyết trắng mềm mại bị chơi hằn lên những dấu hồng nhạt.
“Chồng chịch em trong bồn tắm này được không?”
“Không tốt.”
“Vậy hay vợ ngồi lên trên nhé?” Anh dụ dỗ.
Cam Điềm nghiêng đầu suy nghĩ, cảm thấy tư thế nữ trên nam dưới cũng không lỗ nên ngọt nhạt đáp “Được”.
Cô xoay người đối diện với anh, bốn mắt nhìn nhau.
Dưới bờ vai rộng rãi vững chắc là hai khối cơ ngực sung sức no đủ, đỉnh núi màu hoa anh đào thật đẹp mắt, tám khối cơ bụng gấp gọn gàng như ruộng bậc thang, xuống chút nữa là đường V cut quyến rũ gợi cảm.
Cô không thể không thừa nhận, cơ thể trần trụi của Giang Dĩ hằng có vẻ đẹp ngang ngược đầy hoang dại.
Côn thịt to dài hồng phấn sừng sững giữa đám lông mu đen rậm, dù che đậy mập mờ dưới mặt nước, cô vẫn có thể cảm nhận sát khí bừng bừng của nó.
Mỗi lần nhìn thấy cái đó của anh, Cam Điềm lại không khỏi giật mình, sao có thể dài và thô như vậy nhỉ!
Cô dạng chân ngồi bẹn anh, tay phải nắm chặt cây côn thịt nóng hổi, chống vào miệng huyệt mềm nhũn đã sớm động tình , sau đó chậm rãi nhét vào, tiếng nước ì ọp rung động.
Từng cục gân xanh trên thân côn thịt quét qua từng thớ thịt trong vách tường nhạy cảm khiến cô phải vươn cao cổ, sợi tóc đen nhánh tán loạn trên bờ vai như bạch ngọc.
“A, nhét được hết rồi.” Cô sướng muốn khóc, tiểu huyệt căng kín nóng rực, làn nước dập dềnh bao bọc lấy cô.
Hai cánh tay chống lên đầu vai của người đàn ông để trợ lực, cái mông nhỏ bắt đầu vặn vẹo trập trùng lên xuống.
Khói trắng lượn lờ khắp nhà tắm, Giang Dĩ Hằng hơi rũ mắt chỉ thấy đồ đần nào đó tự thân vận động vẫn vui thích thoả thê, cặp vú trắng thơm ngào ngạt lắc lư theo nhịp nhấp.
Anh nhịn không được phải vươn tay níu chặt bờ eo nhỏ nhắn, hơi kéo cô về phía ngực mình, chóp mũi hai người chạm vào nhau, thân trên nóng hổi hoàn toàn dính sát. Anh thậm chí còn cảm nhận được từng cơn run nhỏ của cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]