"Giang Dĩ Hằng, anh là kẻ đầu đất!"
Cam Điềm quay người chỉ để lại bóng lưng cho người đàn ông, giậm chân bậm bịch rời đi, sau đó ôm một bụng oán trách lăn lên ghế sô pha ngủ khò khò.
Ngày nghĩ đêm mơ, cô mơ mình đại chiến với một tên nửa người nửa thú có khuôn mặt của Giang Dĩ Hằng.
Cô như Tyson, trái đấm móc, phải đấm mạnh, những cú rơi như mưa lên thân thể tên nửa người nửa thú kia, đánh cho con quái vật phải gào rú thảm thương, nghẹo đầu sang một bên khóc nghẹn ngào. Cuối cùng hắn không thể không phủ phục quỳ gối van xin cô, mở miệng "Cam đại nhân" ngậm miệng "Tha cho tôi đi."
Ngày hôm sau, cô bị tiếng loa chói tai dưới lầu đánh thức dậy.
"Toàn thể dân cư toà nhà số 9 xuống làm xét nghiệm covid."
Cô cụp mi chớp mắt, còn chưa tỉnh hẳn, hai cái đùi như robot đi loạng chọng vào nhà vệ sinh.
Lúc qua bàn ăn,cô loáng thoáng ngửi thấy mùi thức ăn tràn ngập trong phòng.
Nháy mắt cô tỉnh hẳn như bị dội gáo nước lạnh vào đầu.
Trên bàn ăn bày một chiếc đĩa sứ viền xanh đựng hai miếng bánh sandwich nhân trứng được cắt đôi, trứng ốp la lòng đào mà cô thích nhất.
Bên cạnh có một phong bì màu mơ nhạt viết tên "Cam Điền" , nét bút thật mạnh mẽ.
Cam Điềm mở phong bì đổ chiếc chìa khoá dự phòng nhà vào lòng bàn tay, hai mắt lưu luyến nhìn chằm chằm vào chiếc bánh sandwich trên bàn, cực lực nuốt ngụm nước bọt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cach-ly-trong-nha-ban-trai-cu/2560524/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.