Chương trước
Chương sau
Chung Văn Thịnh dùng dương v*t chạm vào nộn huyệt mẫn cảm của Chung Văn Thanh khiến chúng co rúm lại, nhiệt năng quy đầu tách hai cánh hồng nhạt hoa môi ra, trên dưới cọ xát, có khi dùng sức quá mạnh, cắm phần đầu vào cái lỗ nhỏ không muốn hé miệng kia, làm cho tiểu huyệt mẫn cảm, chưa bao giờ bị xâm phạm phun ra tơ máu đỏ thắm, dính vào dương v*t thô dài, tiểu huyệt không hề kinh nghiệm bị đùa ra trong suốt dâm dịch, dính vào nơi hai người giao hợp, khiến cho phần lông rậm rạp của Chung Văn Thịnh bị nhiễm đến đen bóng, đập vào mắt một mảnh dơ bẩn cùng dâm nị.

Chung Văn Thanh cảm thấy cây đồ vật kia quá chán ghét, nữ huyệt cậu bị quy đầu kề sát, trong chốc lát nguyên cây dán ở cái lỗ nhỏ, làm cánh môi hoa huy*t nóng đến phát run, không tình nguyện mà bao vây lấy dương v*t đầy gân xanh, tinh tế trấn an, hy vọng nó không cần lại lộn xộn. Nhưng dương v*t được nộn huyệt khoản đãi, càng thêm được một tấc lại muốn tiến một thước, nó bá đạo mà nhợt nhạt cắm vào, làm như khiêu chiến điểm mấu chốt của tiểu huyệt, một chút hướng bên trong thâm nhập, tiếp theo trong tiếng thét chói tai của Chung Văn Thanh mà không tình nguyện rời khỏi, nhưng nó cũng không có hoàn toàn rời đi, vẫn cứ uy hiếp mà ngừng ở lỗ nhỏ, một trên một dưới nghiền xoa, chờ đợi toàn cây thao nhập.

( trời ạ, H bao giờ cũng khó dịch:/)

"Ca ca...... Đau...... Đau quá......" Chung Văn Thanh nắm lấy cổ áo áo sơ mi mà Chung Văn Thịnh chưa kịp cởi ra, đầu chống khăn trải giường, ngưỡng cái cổ thiên nga duyên dáng khóc kêu, Chung Văn Thịnh nghe cậu khóc, hơi hơi nâng lên thân thể, duỗi tay đem áo sơ mi cởi ra, lộ ra thân thể trần trụi cường kiện, hắn một lần nữa cúi người, bế lên bảo bối của hắn, tinh tế hôn hôn gương mặt cậu, thân thể bọn họ không có tách ra, thịt cùng thịt gắt gao tương dán.

hoa huy*t của Chung Văn Thanh quá non nớt, quá nhỏ hẹp, mà kích cỡ dương v*t của Chung Văn Thịnh thật sự quá kinh người, quá to lại kiên cố, gân xanh nhô lên rõ ràng. Nếu cắm vào huyệt thịt, phải bị thứ này lấp đầy, Chung Văn Thanh cảm giác được đại dương v*t đã không kiên nhẫn, một chút một chút mà cọ cọ âm đ*o rồi hướng bên trong thăm dò, cậu sợ tới mức không kịp khóc, sốt ruột mà dùng tay chống cơ bắp cứng rắn của Chung Văn Thịnh nói: "Ca ca...... Mau lấy ra...... Lấy ra......"

Điểm sức lực nhỏ bé kia của cậu, Chung Văn Thịnh thậm chí không cần cố tình ngăn cản, chỉ cho là tình thú. Hắn hôn vành tai Chung Văn Thanh, lại lung tung hôn cổ cậu cùng xương quai xanh, thiếu niên tươi mới thân thể ở dưới háng của hắn vặn vẹo, dương v*t bị kích thích như thế, cương cứng đến phát đau. Hắn áp lực ý tưởng muốn lập tức thọc vào, hung hăng thao làm một phen, thanh âm trầm thấp mà hơi khàn hỏi: "Bảo bối còn gọi ta là gì?"

Nói, hắn ngồi dậy, nắm lấy thân thể Chung Văn Thanh, cầm một cái gối đầu lót dưới cái mông đang vểnh cao, kéo ra hai chân trắng nõn thon gầy, nương ánh đèn sáng sủa trong nhà, nhìn dương v*t do do dự dự dừng lại, hai mảnh môi âm hộ bị hắn cọ xát mà có chút sưng đỏ, giờ phút này hơi hơi mở ra cái miệng nhỏ, đối diện dương v*t, tựa hồ cảm giác được tiềm tàng uy hiếp, sợ hãi phun ra d*m thủy. Quy đầu bị d*m thủy thấm vào dựa gần giữa âm đ*o, vừa vặn hình thành một cái góc độ vuông góc.

Chung Văn Thịnh duỗi tay đem mặt Chung Văn Thanh xoay qua tới, làm cậu cúi đầu nhìn nơi hai người giao hợp, thanh âm vững vàng, gằn từng chữ một mà nói: "Bảo bối, nhớ kỹ, ta không phải ca ca của em."

Dứt lời, dương v*t to đối diện với hoa huy*t, nháy mắt vuông góc thọc vào, quy đầu hung ác mà hướng vào bên trong, vừa chặt vừa hẹp xử nữ màng bị cắm đến máu tươi đầm đìa. Chung Văn Thanh cảm giác thân thể giống như bị người chém thành hai nửa, cậu khóc lóc duỗi chân muốn đá Chung Văn Thịnh ra, mà đại dương v*t của Chung Văn Thịnh bị nộn huyệt của cậu gắt gao kẹp, sảng đến da đầu tê dại, bất quá, dị dạng nữ huyệt này thật sự quá nhỏ, hắn chỉ thao vào một nửa, còn có hơn phân nửa giữ lại bên ngoài cơ thể, căn bản không thể đi vào.

Chung Văn Thịnh bắt lấy hai chân đang đá loạn của cậu, miệng theo mảnh khảnh cẳng chân một đường hôn đến đùi, sau đó đem hai cái đùi này dán hướng lồng ngực, cả cơ thể ghé vào người Chung Văn Thanh. Hơi thở nam tính thô nặng phun trên má Chung Văn Thanh, khiến cậu quay đầu muốn tránh né, cậu cực kỳ hận Chung Văn Thịnh, căn bản không muốn nhìn hắn, dưới người bị hắn thao cắm, vô cùng đau đớn, chỉ có thể nhắm hai mắt khóc rống, nước mắt chảy trên mặt, bộ dáng đặc biệt thê thảm.

Chung Văn Thịnh rất thích cậu khóc như vậy, phá thân sao có thể không đau đâu, cậu càng đau, Chung Văn Thịnh càng phấn khởi, hắn phủng mặt Chung Văn Thanh, liếm nước mắt cậu rồi nuốt vào trong miệng, sau đó dán lỗ tai cậu nói; "Hiện tại còn gọi ca ca sao?"

Nói xong, hoàn toàn không cho Chung Văn Thanh thời gian giảm xóc, căn dương vật to lớn kia không hề lưu tình mà hướng bên trong tiếp tục thọc, kiều nộn hoa môi bị xâm phạm hướng trong thẳng súc, cái lỗ nhỏ bị hắn cắm đến kín kẽ.

Chung Văn Thanh nghe hắn hỏi, hơi hơi mở đôi mắt tràn đầy nước mắt, tầm mắt thấy toàn bộ nơi riêng tư của mình đều bị Chung Văn Thịnh chiếm hữu, bá đạo mà tuyên cáo chủ quyền. Nam nhân nơi đó có bộ lông rậm rạp, dương vật cắm vào trên hoa huy*t, có vẻ thập phần dâm loạn, ngẫu nhiên lúc cây đồ vật kia rút ra, Chung Văn Thanh có thể thấy tiểu huyệt bị thao đến sưng đỏ đang cố hết sức mà nuốt cây thô tráng dương v*t kia, huyệt khẩu mở to đến mức tận cùng, còn không có hoàn toàn thấy rõ, lại bị thọc, giống như muốn thọc vào trong lòng cậu, bên trong lại đau lại trướng, cậu liều mạng hút khí, muốn bài trừ đại dương v*t, nhưng sức lực cậu hiển nhiên không đủ, ngược lại kích thích dương v*t, khiến nó càng thao càng hăng hái, vừa mãnh cắm lại tàn nhẫn đâm, toàn bộ dương vật sảng đến sưng to thêm, tinh hoàn bạch bạch chụp trên mông cậu, đâm cho làn da đỏ bừng một mảnh, d*m thủy loạn bắn.

"Ta là ai, bảo bối?" Chung Văn Thịnh một bên thao, một bên hỏi.

dương v*t của hắn bị cái lỗ nhỏ của Chung Văn Thanh cắn chặt, lúc rút ra bên trong huyệt thịt đau khổ giữ lại nó, thọc đi vào thời điểm, tầng tầng lớp lớp, lại không muốn làm hắn tiến vào, hắn một chút một chút thao, đột nhiên thâm cắm, nguyên cây dương v*t toàn bộ thọc tiến vào, đau đến Chung Văn Thanh sợ hãi "A"một tiếng, huyệt thịt ngoan ngoãn mút dương v*t vào.

Chung Văn Thanh nữ huyệt phát dục hoàn hảo, tuy rằng dị thường nhỏ hẹp, nhưng nên có đều có, Chung Văn Thịnh thọc đi vào thời điểm cảm giác quy đầu bị một trương cái miệng nhỏ ngậm lấy, vừa vào, Chung Văn Thanh đau đến toàn thân run lên, ngón tay bóp cánh tay hắn, móng tay thật sâu đâm vào cơ bắp, lưu lại từng đạo vết máu.

"Trả lời ta, bảo bối." Nói, Chung Văn Thịnh nắm lấy eo nhỏ của cậu, hung hăng đâm nhập, mỗi một lần đều cắm vào cổ tử cung, liền tư thế này, Chung Văn Thịnh cắm xuống, sau lại không quan tâm mà thao đi vào, môi Chung Văn Thanh bị chính cậu cắn thiếu chút nữa rách da.

Chung Văn Thịnh dưới háng thao cậu, bên trên dùng hai khuỷu tay chống bả vai Chung Văn Thanh, Chung Văn Thanh mỗi một lần khóc thút thít, mỗi một viên nước mắt rớt xuống, mỗi một tiếng rên rỉ, đều làm Chung Văn Thịnh nhìn đến rõ ràng, cố tình hắn thích khi dễ người, còn ở bên tai cậu hỏi: "Kêu ta cái gì? Nói hay không?"

Chung Văn Thanh cắn môi không hé răng, khoái cảm cùng đau đớn đồng thời đánh úp lại, thiêu đốt thần trí cậu, có đôi khi cậu bị thao quá nhanh, căn bản nghe không thấy Chung Văn Thịnh nói cái gì, nhưng mà Chung Văn Thịnh thấy cậu như vậy, cúi đầu hôn lên môi cậu, cường ngạnh cạy hàm răng cậu ra, ngậm lấy đầu lưỡi bên trong, đem dưỡng khí trong miệng cậu hút đi, lại dùng tay cầm lấy cây dương v*t nhỏ xinh của cậu xoa nắn.

Chung Văn Thanh rốt cuộc nín không được mà rên rỉ ra tới, khóc lóc cầu Chung Văn Thịnh: "Ca......"

Cậu vừa nói ra, Chung Văn Thịnh liền nắm cái mông cậu, đưa thô to dương vật hoàn toàn đi vào, trừng phạt mà hung hăng va chạm xương mu của cậu, bởi vì eo cậu quá mềm, lúc dương v*t thọc vào, trên bụng có thể hiện ra đại khái hình dạng: "Gọi là gì? Bảo bối?"

"Lão...... Lão...... Công......" Chung Văn Thanh đôi mắt hồng toàn bộ, chảy nước mắt, thanh âm ngây thơ đáng thương, khóc đến bi thảm cực kỳ, Chung Văn Thịnh vừa lòng mà liếm nước mắt cậu, cái trán chống cái trán, hống cậu nói: "Lại kêu một lần." Nói, dương v*t đỉnh đến tử cung, dã man va chạm.

Thân thể Chung Văn Thanh bị thao đến run lên, bị bắt cảm nhận làm tình khoái cảm, cậu khóc lóc kêu: "Lão công...... Lão công......"

Một tiếng lão công kêu tiến Chung Văn Thịnh tâm khảm, hắn yêu thương mà hôn môi bảo bối dưới thân hắn, môi đụng tới đầu v* bị xem nhẹ từ đầu, hắn câu lấy đầu v* đã cứng lên, đầu lưỡi liếm xung quanh quầng vú, đem đầu v* hút đến đỏ lên, đứng thẳng trong không khí.

Hút xong đầu v*, hắn lại cùng Chung Văn Thanh môi hôn sâu lên, dưới thân xương hông vẫn hoạt động, thao tiến âm hộ.

"Sâu quá...... Đau...... Đau......" Miệng tử cung bị hắn cắm đến tê dại, một chân Chung Văn Thanh để trên vai Chung Văn Thịnh, chân còn lại câu lấy eo hắn, huyệt khẩu ướt đẫm bị tàn nhẫn rút - cắm mà nổi lên một tầng nước bọt, Chung Văn Thanh đã không chịu nổi cuộc làm tình ngang ngược này, cậu nâng lên đôi mắt đã thấm nhiều nước mắt, tinh mịn lông mi bị nước mắt dính vào cùng nhau, nhẹ nhàng rung động, Chung Văn Thịnh nhìn trong chốc lát, hắn vươn tay ôm cổ Chung Văn Thanh.

Tác giả: Chương thịt này rất đau, nguyên nhân là vì Chung Văn Thịnh muốn chính là xâm phạm, đoạt lấy cùng chiếm hữu, không có ôn nhu, chỉ có ta muốn xác định em thuộc về ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.