Sắc mặt Cố Viện Viện không tốt, cô từ nhỏ đã thông minh, thành tích tốt, là gương mặt đại biểu cho con nhà người ta, là tấm gương sáng trong mắt thầy cô, là đối tượng mà các bạn luôn ghen tị.
Cô vẫn luôn xuất sắc như thế, không ngờ rằng lúc này lại bị coi thường vì thành tích kém!
Triệu Mị chỉ nhìn lướt qua cô, không để cô vào mắt, nhưng sau khi nhìn Tô Nhiên, trong mắt mười phần nghiêm túc. Bởi trong mắt Triệu Mị, Tô Nhiên mới là người có thể phân cao thấp với cô.
Nhận thức này càng làm trong lòng Cố Viện Viện thêm khó chịu, coi như Triệu Mị tài giỏi thật, có thể cậy tài khinh người, nhưng việc không để người khác trong mắt, thiếu lễ phép vô cùng quá phận.
Cố Viện Viện chân thành nói: "Bạn học Triệu Mị, ý mình là tương lai chúng ta sẽ ở chung phòng trong bốn năm đại học, mình hi vọng chúng ta có thể hòa hợp với nhau, không có ý tứ gì khác."
Cô giải thích bản thân mình muốn chủ động chào hỏi, không có ý định lấy lòng hay nịnh bợ, mọi người đều là bạn cùng phòng, hẳn nên sống chung hòa hợp. Thuận tiện để Triệu Mị ý thức được cô quá bất lịch sự.
Triệu Mị nhún nhún vai, hất mạnh tóc, "Không quan trọng, cô có thể coi tôi như không tồn tại. Tôi chỉ không muốn lãng phí tinh lực vào loại người kém cỏi."
Cố Viện Viện: "..."
Triệu Mị quá thẳng thắn, Cố Viện Viện không hiểu sao cô ấy lại không muốn lãng phí tinh lực vào loại người kém cỏi như cô, cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-buoc-thanh-thanh-mau-truc-tiep/1248144/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.