Bầu trời hửng sáng, mưa to cả đêm qua, lúc này rốt cục đã tạnh, sau khi mặt trời ló dạng, xa xa có thể trông thấy một dải cầu vồng cầu, cực đẹp. 
Thời tiết tốt như thế này nhưng dì Quế không có thời gian thưởng thức, bởi vì tối hôm qua đại tiểu thư nói, sáng sớm cô muốn ăn sủi cảo hấp, uống canh tổ yến, cho nên bà phải dậy thật sớm so với mọi ngày, làm nhân bánh rồi chưng tổ yến, bận rộn cả sáng sớm. 
Chớp mắt đã đến bảy giờ, tiên sinh và phu nhân đều dậy hết cả rồi, đại tiểu thử bây giờ vốn nên ngồi ở bàn ăn nhưng lại không thấy đâu. 
Cố Chí Quốc một tay cầm tờ báo, giương mắt nhìn đồng hồ treo ở vách tường, gương mặt có chút nghiêm túc: "Hàm Ngọc đâu?" 
Trương Thục Tuệ nhíu mày gọi dì Quế: "Đi gọi Hàm Ngọc xuống dùng bữa, mấy giờ rồi mà còn chưa dậy." 
Dì Quế nhanh lên lầu. 
Cốc cốc cốc -- 
Dì Quế đứng ngoài cửa dùng lời nhỏ nhẹ hô: "Đại tiểu thư, cô tỉnh rồi sao? Xuống nhà ăn điểm tâm." 
Đợi nửa ngày, không ai trả lời. 
"Đại tiểu thư, tiên sinh, phu nhân đã ở dưới phòng ăn." 
"Đại tiểu thư, có phải là cô không thoải mái chỗ nào không? Để tôi gọi bác sĩ qua xem một chút?" 
Cố gia là có tiếng trọng quy củ, một ngày ba bữa đều định thời gian chính xác, từng lời nói và hành động đều phải giữ quy củ, không được khoa trương, từng bước đi đều phải thong thả, cười không được để lộ răng, tay không được đặt lên ngực. Mọi thứ đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-buoc-thanh-thanh-mau-truc-tiep/1248129/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.