Chương trước
Chương sau
Lâm mẫu làm tuýp người nữ cường vô cùng giỏi giang, thoạt nhìn là người được bảo dưỡng rất tốt, bà mới đi đến dưới lầu, liền ghe thấy âm thanh vô cùng duyên dáng hô to, lúc ngẩng đầu lên lại thây đó là nữ nhi của mình đang ở trên ban công thò đầu ra ngoài, nhìn như có ý đồ nhảy qua lan can nhưng mà chẳng qua chân ngắn như Corgi. (Mần nhục nhau hả má ?)
"Mặc Mặc, con đang làm gì thế?"
Lâm mẫu cảm thấy có chút kỳ quái liền hỏi.
"Con... Không có việc gì a, chính là ân, do mấy nay ở nhà chán quá thôi, muốn ra ngoài hít thở một chút."
Tiêu Quân Đình ở phía sau cô bạch bạch bạch, làm càng thêm hung hãn, hắn tuyệt đối cố ý!
Lâm Mặc đau khổ chịu đựng sự điên cuồng trong hoa huy*t mà trả lời mẹ cô, ấp a ấp úng nghe giống như là đang ngượng ngùng.
"Con đứa nhỏ này, an toàn mới là quan trọng nhất, đứng ở trên ban công rống giọng sẽ bị lây bệnh a, nhanh mau vào nhà đi, chờ sau đợt này, muốn đi chơi như thế nào đều được."
Lâm mẫu cho rằng nữ nhi nhà mình là nghẹn hỏng rồi nên mới ở trên ban công giả làm vượn người, bà nhịn không được mà khẽ cười một tiếng.
" Ngô hảo... Đã biết..."
Lâm Mặc sắp không nhịn được, cô cảm giác được trên côn th*t hắn mạch mấu không ngừng ẩn ẩn nảy lên, càng lúc càng thọc với tần suất cao, hắn mau bắn a.
Cũng may mẫu thân nói xong liền đi vào trong, lúc này Tiêu Quân Đình tiến vào giai đoạn nước rút, hắn liền dùng sức bóp chặt tao mông Lâm Mặc, trầm giọng cợt nhả hỏi: "Làm trò trước mặt mẹ mình còn bị đại dương v*t thao huyệt cảm giác thế nào?"
Thế nào là còn thế nào? Trong tâm chính là muốn kẹp chết tên nam nhân điên phía sau này.
Phía trên ban công nhỏ thân thể va chạm liên tục không ngừng phát ra âm thanh 'Bạch bạch' có quy luật, không biết qua bao nhiêu lâu, chờ đến lúc Tiêu Quân Đình rốt cuốc đem tất cả mầm móng phóng ra tới thì cô đã thần trí không rõ.
Lâm Mặc chân mềm đến đứng còn không vững, ở dưới nhìn lên ban công cô lại lúc ẩn lúc hiện, nếu không phải có Tiêu Quân Đình giữ ở phía sau không trừng cô đã sớm ngã lộn cổ rồi.
Cả người như một bãi xuân thủy bị Tiêu Quân Đình ôm vào trong phòng, là cô trước sau không có suy nghĩ cẩn thận đến một vấn đề, đó là tên nam nhân này thoạt nhìn vô dục vô cầu, nhưng vừa mới lên giường liền trở nên hung mãnh, thể lực quả là rất đáng sợ.
Lâm Mặc thật hoài nghi thân thể mình, bị hắn thao càng nhiều thì càng trở nên mẫn cảm hơn, nhu cầu lại càng lúc càng lớn, càng ngày càng trở nên dâm đãng, cứ như vậy về sau chỉ có dương v*t của Tiêu Quân Đình mới có thể thỏa mãn được cô, đợi đã như thế không được...
Lúc ăn cơm chiều, Lâm Mặc phải kẹp chặt tiểu huyệt bị thao sảng, đối mặt với Lâm Mẫu luôn cảm thấy thẹn thùng, như có tật giật mình sẽ bị mẹ biết được chuyện mình cùng Tiêu Quân Đình ở ban công, tóm lại ánh mắt mẹ nhìn cô giường như có hàm nghĩa khác.
Lâm Mặc càng ăn càng chột dạ, ăn không được hai miếng liền bỏ chạy về phòng mình.
Lúc rời đi, cô còn có quay đầu nhìn thoáng qua, Tiêu Quân Đình còn cười cười nói nói với Lâm mẫu, hoàn toàn không có chút bộ dáng thẹn với lòng.
.......... Tra nam!
Hung hăng đem cửa phòng đóng lại, Lâm Mặc bức bội mở máy tính ra, trên mạng tin tức ngậm trời, làm cô càng thêm bực mình, cuối cùng 'Bang' một tiếng đóng máy tính liền làm ổ trong chăn.
Bởi vì tình hình dịch bệnh, tiểu khu bình thường vốn vô cùng náo nhiệt nay lại im ắng lạ thường, xưng quanh đều bao phủ là một mảng tĩnh mịch.
Ánh trăng xuyên thấu qua tấm rèm mà chiếu đến Lâm Mặc đang nằm trên giường, cô lăn lộn qua lại ngủ không yên.
Tiêu Quân Đình rốt cuộc là thế nào a? Hắn đối với cô lúc nóng lúc lạnh? Đây là quan hệ bạn giường nên có sao? Là do cô suy nghĩ quá nhiều thôi, tóm cái váy lại vẫn là Tiêu Quân Đình hỗn đản?
Còn có chính bản thân cô cũng không có chính kiến, rõ ràng trong lòng luôn có hình bóng của Tạ Án học trưởng, nhưng vì cái gì hết lần này đến lần khác lại không thể nào cự tuyệt Tiêu Quân Đình, còn cùng hắn sắc xuân vô hạn không gì sánh kịp.
Hai chân thon dài không ngừng kẹp chạt lấy chăn, Lâm Mặc không không khống chế được mà tự mình vuốt ve ngực sữa, liền đem hai luồng thịt non xoa đến trướng nóng.
Tưởng tượng đến Tiêu Quân Đình thân hình cường tráng, côn th*t hắn điên cuồng thọc ra rút vào trong cơ thể mình, liền làm tiểu huyệt sưng đỏ Lâm Mặc sinh trận ngứa ngáy, cơ khát điên cuồng mà co rút phun ra một lượng lớn tao thủy.
Có lẽ ban ngày đã làm hao phí quá nhiều sức lực, nên cô mới tự mình chơi một lát, thậm chí còn mới ở ngoài miệng huyệt sờ sờ, liền mí trên mí dưới đánh nhau, mơ mơ màng màng mà đi vào giấc ngủ.
...................
Ở trên hành lang trường học, bên phải là lan can, bên trái là lớp của cô, Lâm Mặc nhìn quanh đánh giá tình tình, cô đang đứng trước mặt người mà mình đã hâm mộ rất lâu - Tạ Án học trưởng.
"Học trưởng, thật ra em thích an đã lâu, anh có thể hay không cho em một cơ hội để chúng ta có thể ở bên nhau."
Lâm Mặc đứng tại chỗ tràn đầy thẹn thùng, khuôn mặt tinh xảo đã ửng đỏ một mảng, cánh môi kiều nộn cũng bị cắn đến sưng lên, vô cùng kiều diễm ướt át.
Đối diện Tạ Án không chút phản ứng, thân hình cao gầy thon dài mặc áo sơ mi trắng, liền tâm tình Lâm Mạc nhộn nhạo.
"Học trưởng... Em, em là thiệt tình!"
Lâm Mặc thấy Tạ Án không nói lời nào, lại càng thêm thẹn, cô vội bắt lấy bàn tay to của hắn, cúi thấp người xuống, nửa quỳ trước người hắn, tay nhỏ sấn đến quá nhanh làm Tạ Án không kịp cự tuyệt, liền một chút nhắm đến hạ thân hắn, nhanh gọn kéo khóa quần hắn đem côn th*t đang ngủ say nắm trong tay.
Tạ Án kinh ngạc cúi đầu nhìn Lâm Mạc, dương v*t khẽ run run, bắt đầu thức tỉnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.