Lên xe, Hồ Trạch Thành đặc biệt cẩn thận chỉnh chỉnh gương chiếu hậu, còn chột dạ mà liếc nhìn vợ nhỏ, phát hiện Tiểu Mã không chú ý đến mới thở phào nhẹ nhõm, vừa đã biết là gương chiếu hậu có vấn đề, thật sốt ruột cho trí thông minh của Lục Tiểu Mã lại không thể phát hiện ra huyền cơ!
Vặn chìa khóa xe, Hồ boss dò hỏi, “Chúng ta trước tiên đi mua một ít quà tặng bà đi, dù sao cũng là lần đầu gặp bà nội. Bà thích gì?” Tự động thấy sang bắt quàng làm họ gọi bà nội gì đó, Hồ boss dường như đã rất quen thuộc! Cháu rể lần đầu tiên tới nhà, nhất định không thể đến tay không!
“Không cần không cần, bây giờ còn sớm biết đi đâu mua quà! Còn nữa, nhớ kỹ đừng ở trước mặt bà nói bà già, bà vẫn cảm thấy mình vẫn còn rất trẻ! Hơn nữa bà rất chú ý tới cân nặng, rất ít khi ăn đồ tẩm bổ cho người cao tuổi, chỉ thích mỗi ra quảng trường khiêu vũ, cho nên cứ như vậy mà đi thôi. Phỏng chừng nhìn thấy anh, bà sẽ rất cao hứng!” Lục Tiểu Mã vừa nhìn đã biết là cháu trai ruột, biết rõ tính cách của bà mình, phỏng chừng nhìn thấy nam thần tuổi trẻ tài cao, liền muốn gạt mình sang một bên, nói không chừng mình lại trở thành kẻ bị bỏ rơi!
Lòng tự trọng! Yếu ớt! Này! Một lần lại một lần! Bị! Tàn phá!
Nhà thơ Lục Tiểu Mã lần thứ hai login, cảm khái lòng tự trọng đáng thương của mình, quả thực là đáng rơi lệ đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-boss-theo-duoi-se-co-cam-giac-gi/2213608/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.