"Có ba ở bên cạnh thì càng có lợi cho sự phát triển của đứa nhỏ, vì sức khỏe của em rất yếu nên cần người ở bên chăm sóc."
..... Nói giống như nếu cậu không đồng ý, Ninh Tu Viễn sẽ lập tức rời đi ngay.
Mặt Kiều Nguyên đỏ bừng, vì vốn là một người đàn ông lại gần gũi với một người đồng giới khác cho nên ít hay nhiều cũng cảm thấy có chút khó chịu, có lẽ vì đang trong đoạn thời gian mang thai, cơ thể không giống như trước thế nhưng cũng không cảm thấy đau đớn gì, chỉ là có chút thẹn thùng với xấu hổ, không thể chịu đựng nổi, khiến cậu chỉ muốn tìm một chỗ nào đó để chốn đi, cố tình Ninh Tu Viễn còn đang rủ rỉ bên tai cậu mấy vấn đề lung tung đó.
Tinh lực của Ninh Tu Viễn có thể nói là quá dồi dào, bị bỏ mặc ngần ấy năm, vất vả lắm mới được có được cơ hội, một giây thôi không muốn lãng phí, một bên tự thể nghiệm, một bên cố gắng thuyết phục Kiều Nguyên cho hắn.
Trước kia, Kiều Nguyên không phát hiện ra Ninh Tu Viễn có tật lải nhải nhiều như vậy.
Ninh Tu Viễn lắm miệng một câu, “Em cũng có phản ứng mà."
Kiều Nguyên thật sự không muốn nghe hắn nói chuyện, vươn tay chặn miệng Ninh Tu Viễn.
“Anh im miệng đi.” Kiều Nguyên nghiến răng gằn ra một câu.
Lòng bàn tay bị cái lưỡi trơn trượt liếʍ ɭáρ, Kiều Nguyên cuống quít muốn rút tay về, Ninh Tu Viễn nhanh nhẹn nắm lấy cổ tay cậu.
Kiều Nguyên khẽ ngẩng đầu lên lườm hắn một câi, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/943847/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.