Lương Chấp cảm thấy lúng túng, cậu và Mục Dư Tâm chẳng qua là bạn bè mới gặp không lâu, thậm chí còn cảm thấy một khi quay về thành phố A, chắc là sẽ không gặp lại.
Thế mà trong tình huống này lại biết được quá khứ không tốt của đối phương.
Nhất thời, cậu không biết nên nói gì để xoa dịu không khí đang ngưng đọng.
Lúc này, chủ động đánh vỡ yên lặng chính là Thẩm Quyền, hắn nói: "Muốn đổi khách sạn khác không?"
Lương Chấp đang muốn gật đầu, nhưng Mục Dư Tâm lại lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Không cần...... Không cần phiền toái như vậy vì em."
Cô cúi đầu, mượn tóc mái để che dấu ánh mắt đầy hận ý đang nhìn chằm chằm gã đàn ông nằm trên mặt đất.
Lương Chấp nói: "Này không tính là phiền toái, đổi khách sạn khác sẽ an toàn hơn."
Mục Dư Tâm ngẩng đầu, biểu cảm trên mặt lại là bình tĩnh: "Không cần, gọi bảo vệ của khách sạn đuổi gã ra ngoài là được."
"Được." Thấy Mục Dư Tâm kiên trì, Lương Chấp không khuyên nữa.
Sau đấy bọn họ tìm quản lý, kể rõ tình huống, quản lý nghe thế, lập tức cho bảo vệ đến kéo gã đàn ông đi.
Lương Chấp nghĩ đến Mục Dư Tâm vừa trải qua chuyện như vậy, nếu không có cậu và Thẩm Quyền cùng ở, không chừng sẽ xảy ra nguy hiểm.
Đi đến trước cửa phòng Mục Dư Tâm, cô đột nhiên nói: "Thật xin lỗi."
Lương Chấp sửng sốt một chút: "Tại sao lại xin lỗi?"
"Chuyện gã kia nói đúng là sự thật." Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-tro-thanh-muc-tieu-so-mot-cua-nhan-vat-phan-dien/2465644/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.