Thẩm Quyền cảm nhận được ánh mắt sắc bén của ba Thẩm, hắn biết mình vừa làm chuyện ngu xuẩn.
Hắn dùng con bài chưa lật để đổi một mạng của Lương Chấp, Thẩm Hổ bây giờ do vướng chuyện tội phạm nên không rảnh để ý tới hắn, chờ đối phương xử lý xong tất cả, hắn lúc đó sẽ phải nghĩ cách ứng đối.
Không thể giả bộ yếu ớt được nữa.
Không phải, tại sao trong nháy mắt đấy, thân thể và thần kinh của hắn lại tự động làm vậy.
Hắn cướp súng của cảnh sát, khoảnh khắc đó, ba Thẩm đang đứng ngay trước mặt hắn, chỉ cần bóp cò, hắn có 100% tự tin có thể bắn trúng sau đầu đối phương.
Cảnh tượng giết ba Thẩm, hắn đã từng tưởng tượng ra trong suốt vô số đêm thống khổ.
Nhưng vừa rồi, trong đầu hắn căn bản không xuất hiện lựa chọn A hay B, hắn không chút do dự, bắn vào gã bắt cóc.
Càng tới gần Lương Chấp, nghi vấn trong lòng Thẩm Quyền càng khuếch đại.
Tại sao phải cứu Lương Chấp, vì đối phương là người mà hắn muốn giết sao?
Tại sao phải chấp nhất cậu ta, đổi một người khác không được sao?
Lương Chấp không phải lần đầu tiên trải qua nguy cơ sinh tử, nhưng đáng tiếc cậu không thể giống những nhân vật chính cậu từng đọc qua, đối mặt mãi với nguy hiểm đã thành quen, biến thành đại lão mặt không đổi sắc; cậu cảm thấy chân không còn run nữa nên liền đứng dậy, thấy Thẩm Quyền tới, ngay cả gắng gượng cũng không làm được nữa, cậu nhào qua ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-tro-thanh-muc-tieu-so-mot-cua-nhan-vat-phan-dien/2465588/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.