Thẩm Hổ hộc máu không phải do bệnh nan y, bác sĩ chẩn đoán ông bị rối loạn cảm xúc, mệt mỏi quá độ, cần giữ cảm xúc ổn định, nghỉ ngơi một thời gian là được.
Thẩm Quang Minh đứng trước mặt bác sĩ với biểu cảm hoảng hốt, anh không chú ý lắm bác sĩ đang nói gì.
Ngay tại vừa rồi, anh được nghe ba Thẩm kể lại câu chuyện cũ của Vương Ngôn Tự, Hồ Bình Phàm trả thù và Vương Thư hiểu lầm.
Còn có --- sự thật Thẩm Quyền không bị bệnh.
Nhất thời, anh không biết nói gì hay nên có biểu cảm gì, anh từ nhỏ đã kính sợ Thẩm Hổ, đối phương nói Thẩm Quyền bị bệnh, anh tin tưởng không nghi ngờ.
Thân là cảnh sát, anh đã gặp qua rất nhiều phạm nhân mắc bệnh nhân cách phản xã hội.
Nỗi lo lắng của anh từ bấy đến giờ đều là làm thế nào để chữa cho Thẩm Quyền khỏi hẳn, như thế nào mới không để Thẩm Quyền đi hướng cực đoan.
Nhưng bây giờ, Thẩm Hổ nói Thẩm Quyền không bị bệnh, ý nghĩ đầu tiên toát lên trong đầu Thẩm Quang Minh là "Ba đùa với con à?"
Ý nghĩ thứ hai trong đầu là "Mình là thằng khốn."
Anh quả thật không dám suy nghĩ sâu xa, tâm lý Thẩm Quyền mấy năm nay là như thế nào.
Nhớ lại lần trước, Thẩm Quyền xưng hô lạnh lùng với ba mẹ.
Chắc anh hai...... rất hận cả nhà.
Họp báo công bố vụ án nhanh chóng được tiến hành, phạm nhân của vụ án này là Hồ Bình Phàm, gã lẩn trốn 11
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-tro-thanh-muc-tieu-so-mot-cua-nhan-vat-phan-dien/2465529/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.