(2) Học đường
---
Con đường ngày càng hẹp lại, chiếc xe đạp bắt đầu len lỏi qua những con hẻm như mê cung.
Tiếng ồn ào dần biến mất, đèn đường không biết đã hỏng bao lâu, mãi không có ai đến sửa, ánh sáng chỉ còn dựa vào những ngọn đèn màu cam nhấp nháy phát ra từ cửa sổ, như thuộc về một thế giới khác so với khu trung tâm sầm uất.
Những sợi dây điện và dây phơi đồ đen kịt giữa các tòa nhà như mạng nhện, che kín bầu trời, đi trong đó làm người ta cảm thấy ngột ngạt.
Giản Nhiên giảm tốc độ xe rất chậm, thỉnh thoảng khéo léo quay đầu, tránh các thùng giấy chứa đồ linh tinh hoặc vũng nước bẩn.
Kiếp trước hắn không ít lần đi cùng Ngu Bạch Đường về đây, mỗi lần đều hối hận vì sao không sớm quen biết cậu, sớm đưa cậu và bà ngoại ra khỏi nơi này. Bây giờ, cơ hội đó đang ở ngay trước mắt.
Xe đạp dừng dưới khu tập thể, mặt đường sạch sẽ, nhưng môi trường thực tế cũng chẳng khá hơn các nơi lân cận là bao. Những bức tường mỏng manh không cách âm chút nào, đứng ở hành lang, có thể nghe rõ nhà nào đang cãi nhau, nhà nào đang xem phim truyền hình gì.
"Đi thôi." Ngu Bạch Đường thành thạo khóa xe, dậm chân vài cái, vài giây sau một bóng đèn tiết kiệm điện công suất thấp từ từ sáng lên - chiếc đèn điều khiển bằng giọng nói đã hỏng từ lâu, cũng không ai sửa, chính Ngu Bạch Đường lo bà ngoại không nhìn rõ đường vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-khoe-tinh-cam-voi-ke-thu-tren-show-thieu-nhi/3578313/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.