Tiết mục không thể thiếu trong Ngày Quốc tế Thiếu nhi chính là biểu diễn văn nghệ.
Địa điểm quay chương trình kỳ này cũng là tại một trường tiểu học. Khi đến trước cổng trường, Ngu Bạch Đường mới nhận ra đây chính là trường cũ của mình. Chỉ là sau hơn mười năm, ngôi trường đã thay đổi quá nhiều, đến mức cậu nhất thời không nhận ra.
Các thầy cô và ban giám hiệu đón tiếp họ đều là những gương mặt xa lạ. Những thầy cô từng dạy cậu chắc hẳn đã về hưu.
"Em học tiểu học ở đây à?" Giản Nhiên hỏi.
Ngu Bạch Đường liếc nhìn hắn, nhẹ nhàng nhướng mày, "Anh điều tra em à?"
Giản Nhiên kêu oan, "Làm gì có, anh thấy cái cây liễu mà em chụp ảnh hồi nhỏ ấy. Ban đầu anh tưởng mình nhớ nhầm, bây giờ nhìn phản ứng của em, chắc đoán không sai đúng không?"
Nói xong, hắn không chờ Ngu Bạch Đường phản ứng, đã kéo tay cậu, "Đi đi đi."
"Đi đâu vậy?"
"Chụp ảnh chứ đâu, trở lại chốn cũ mà không chụp ảnh kỷ niệm thì tiếc quá."
Thực ra Ngu Bạch Đường không có tình cảm sâu đậm với ngôi trường này, cũng không có bạn thân. Trừ những lúc lên lớp, còn lại hầu hết thời gian cậu đều một mình, hoặc nhìn ra ngoài cửa sổ, hoặc đánh nhau với những đứa con trai nói xấu mình.
Vì cậu học giỏi hơn nữa chủ nhiệm lớp còn biết chút hoàn cảnh của cậu nên thầy cô thường thương cậu, mỗi lần bị mắng đều là bên kia. Lâu dần, bọn họ đồn thổi rằng Ngu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-khoe-tinh-cam-voi-ke-thu-tren-show-thieu-nhi/3578301/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.