Cũng không biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra, bởi cuộc sống nhiều thứ đến khó có thể nói được thành lời kể cả Diệp Hạ cũng vậy.
Trong một căn phòng nhìn có vẻ trông rất là bình thường, phú ông vẫn ngồi trên chiếc ghế sofa, nghĩ lại những kỷ niệm với người vợ đã mất, bất giác ông khẽ thở dài ra một hơi, dường như tất cả sự mệt mỏi lẫn tinh thần trong cuộc sống hằng ngày đều khiến ông chẳng biết nên nói gì cả.
"Thanh Nhã, lúc trước..à không phải hồi xưa mới đúng lúc Lệ Y, con bé mới có tầm ba bốn tuổi, lúc mà anh với em ngồi ở trên ghế sofa, ghế anh gọi em hay ngồi, Lệ Y con bé là người hay muốn ngồi ở giữa nhất."
Nghĩ tới đây hồi tưởng lại chuyện quá khứ.
Trong căn phòng gọn gàng ngăn nắp, tia nắng chiếu qua cửa sổ vào bên trong, cách đó không xa một cặp vợ chồng ngồi cùng nhau, hơn nữa ở giữa hai tay nắm chặt, người dựa vào nhau.
Một người phụ nữ với mái tóc dài đến eo cộng thêm với dáng người nhỏ nhắn cùng với làn da trắng mịn, càng tôn thêm nét đẹp của cô lên.
"Lệ Y, con bé thật sự quá là tinh nghịch?"
"Hửm?"
Ông nghe thấy Thanh Nhã nói vậy vội nhìn lên, cô cảm nhận được ông nghe mình nói vậy thì liền nói:
"Ý em là Lệ Y không biết con bé giống tính ai nữa, tinh nghịch như quỷ vậy, chẳng biết có giống tính anh hồi xưa không nữa?"
Nói rồi Thanh Nhã khẽ thở dài ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ga-cho-quy-thieu/2724651/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.