Lệ Y dường như chẳng còn thích cái cuộc sống trước mặt nữa, cô từ từ bước chân trên con đường vắng vẻ vốn chả có lấy một bóng người nào.
Dù có làm vậy, nhưng cô đâu biết của ai đó đã theo dõi mình từ đầu cho tới cuối một người con gái khác, hai tay đặt lên trên bức tường lấy lực mang ngó đầu nhìn hành động của Lệ Y.
’Chị ta…liệu thật sự là Lệ T chăng? Tại sao giác quan của mình mách bảo rằng người ở trước mặt mình và cả bóng dáng ở sau lưng chẳng khác gì Lệ Y?'
Vì tò mò mà Diệp Hạ quyết định theo dõi Lệ Y, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm dường như không muốn bỏ qua vậy dù chỉ là một chút cũng không còn cô thì không hề hay biết chuyện gì cả vẫn cứ như vậy, cứ đi.
Càng bước đi thì Diệp Hạ cũng càng đi theo sau bất nhiều, Lệ Y đang đi bỗng dưng đứng khựng lại.
’Cái cảm giác này…tại sao mình lại có cảm giác có kẻ nào đó…đang theo dõi mình vậy?'
Diệp Hạ thấy cô đứng khựng lại cũng đoán được suy nghĩ của Lệ Y, không nghĩ nhiều mà vội trốn đằng sau bức tường còn cô thì quay đầu nhìn lại.
Vốn không gian trước mặt chẳng hề có ai cả, thậm chí đến một cái tiếng gió cũng chả thấy đâu, nhìn thấy không gian như vậy cô chỉ biết nhấp máy mắt hai lần bình tĩnh lại mà nghĩ.
’Chuyện quái gì xảy ra vậy? Không lẽ là do mình nghĩ nhiều quá nên mới sinh ra ảo giác chăng?'
Chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ga-cho-quy-thieu/2724574/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.