Lẽ nào là do ảo giác chăng? Không biết là do suy nghĩ của cô hoặc do nghe nhầm hay không, nhưng Lệ Y có thể cảm nhận rõ ràng bàn tay vừa rồi còn ôm lấy vòng eo mình là thật, chẳng phải là ảo ảnh gì cả.
’Mình cảm nhận được, bàn tay vừa rồi ôm eo mình là thật, không thể nào là ảo giác cả, nếu mà vậy tại sao lại có cái cảm giác chân thật đấy chứ?'
Vì để kiểm chứng suy đoán của mình, Lệ Y chầm chậm quay đầu lại nhìn, thay vì chẳng có một bóng dáng ai trước mặt là Diệp Hạ đang đứng một cách bất động, cơ thể đều nổi lên cả da gà, đôi mắt trợn tròn lên như thể vừa mới gặp được thứ gì đó đáng sợ vậy.
"Chuyện…Chuyện gì thế này?"
Cô không dám tin, người đang đứng im bất động lại là Diệp Hạ, làm da hồng hào dần chuyển sang trắng bệch như ma cà rồng vậy, những dây thần kinh trong cơ thể dần tím lịm đi.
Nhìn thấy vậy Lệ Y chầm chậm lùi xuống, vẻ mặt hiện rõ hẳn sự sợ hãi lẫn khó tin trước mặt mình.
"Cái…Cái gì vậy? Chuyện này là sao?"
Trong lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì một giọng nói ở đâu đó từ từ vang lên.
"Ái chà, không ngờ nay ta và ngươi lại gặp nhau rồi, Lệ Y?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lệ Y không dám tin khẽ quay đầu về phía bên phải rồi đáp.
"Là bà sao, Uyển Nhị?"
"Không sai là ta Uyển Nhị."
Giọng nói của bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bat-ga-cho-quy-thieu/2724559/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.