Ăn bánh kem ngon thì phải có chút nghi thức.
Giang Bán Nhứ cất sách lại, tiện tay dọn sơ bàn trà, còn bật cả TV lên.
Ứng Điều ngồi một bên cắt bánh.
Trước khi cắt, ma cà rồng cầm cây nến hình trái tim mà tiệm tặng kèm, ngẩng mắt hỏi:
“Cái này phải cắm lên sao, nghe nói có thể ước nguyện.”
“Không cần đâu.” Giang Bán Nhứ cười đáp.
Dù gì cũng đâu phải thật sự lễ tết gì.
Lúc cậu ăn bánh, Ứng Điều vẫn ngồi cạnh bầu bạn, thỉnh thoảng cùng cậu trò chuyện đôi câu.
Chiếc bánh không nhỏ, Giang Bán Nhứ ăn đến no căng bụng mà vẫn chưa hết một phần ba.
Cậu thật sự ăn không nổi nữa, liền đứng dậy vào phòng chứa đồ lục ra một cái bình hoa.
Hai người ngồi trên sô pha, cùng nhau cẩn thận cắm từng cành hồng đỏ rực vào bình. Sau khi cắm xong, Giang Bán Nhứ còn không nhịn được giơ điện thoại chụp mấy tấm hình.
Xong xuôi, cậu lại ăn thêm một miếng nhỏ bánh kem rồi mới luyến tiếc cất phần còn lại vào hộp.
Phần dư đủ để cậu ăn thêm hai bữa, nhưng nếu ngày mai ăn liên tục chắc sẽ ngán, để lâu lại sợ hư.
“Ước gì anh có thể ăn được.” Giang Bán Nhứ mỗi lần gặp món gì ngon mà không thể chia sẻ cùng Ứng Điều thì đều thấy tiếc.
“Thật sự ngon lắm.”
Trong mắt ma cà rồng, đồ ăn của loài người vốn nhạt nhẽo vô vị.
Giống như loài người cũng chẳng thấy máu tươi mỹ vị vậy.
Ứng Điều im lặng, chưa kịp nói gì thì đã nghe Giang Bán Nhứ hỏi:
“Ngày mai tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ban-cung-phong-ma-ca-rong-de-y/5081326/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.