Ứng Điều đưa tay xoa đầu Giang Bán Nhứ, tay kia đều đặn vỗ nhè nhẹ lên lưng cậu.
Mi mắt Giang Bán Nhứ nặng trĩu, động tác dịu dàng của hắn mang theo tác dụng trấn an, chẳng mấy chốc cậu đã ngủ thiếp đi.
Chờ đến khi hô hấp của Giang Bán Nhứ trở nên chậm rãi, hiển nhiên đã rơi vào giấc ngủ say, cơ thể căng cứng của quỷ hút máu mới dần thả lỏng, toàn thân cũng theo đó nhẹ đi.
Nhưng trong lòng hắn lại chẳng hề nhẹ nhõm.
Ma cà rồng vốn không có tim đập.
Thế mà từ khoảnh khắc chính mình buột miệng thốt ra câu nói kia, Ứng Điều lại cảm thấy như có một bàn tay vô hình siết chặt lấy trái tim, khiến hắn hoảng hốt bất an.
Tựa như có một loại cảm xúc nào đó bị bỏ quên từ lâu nay bỗng trở nên rõ ràng sống động.
Cho dù đến giờ phút này, khi Giang Bán Nhứ đã ngủ thật sâu, hơi thở ấm áp phả vào lồng ngực hắn vẫn khiến ma cà rồng cảm nhận từng nhịp tim rối loạn.
Lần này, Giang Bán Nhứ thật sự bị mệt lử. Chỉ khi Ứng Điều ôm cậu đi tắm rửa, bôi thuốc cho những chỗ bị quá độ, cậu mới giãy giụa tỉnh lại chốc lát.
Trong cơn mơ màng, vừa mở mắt ra đã thấy Ứng Điều ngồi bên cạnh, hơi cúi người xuống.
Ma cà rồng cầm trong tay lọ thuốc mỡ, vẻ mặt chuyên chú làm gì đó.
Giang Bán Nhứ lập tức đỏ bừng vành tai vì thẹn, không dám giãy giụa, chỉ vội vàng úp mặt xuống gối rồi giả bộ như chẳng biết gì.
Sau đó cậu ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ban-cung-phong-ma-ca-rong-de-y/5081324/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.