Thời gian trôi qua thật nhanh.
Hai tuần sau, đầu tháng tám, kỳ kiến tập hè của Giang Bán Nhứ kết thúc.
Trước khi rời khỏi phòng, cậu cùng vài thực tập sinh sắp chuyển khoa, cộng thêm các anh chị nghiên cứu sinh ngày thường hay chơi chung, đã bàn bạc xong sẽ tranh thủ cuối tuần đi leo núi.
Địa điểm không xa, từ thành phố có xe buýt chạy thẳng vào khu du lịch, chỉ mấy tiếng là đến nơi.
Người đông càng thêm náo nhiệt. Đinh Tụng ở nhà chẳng yên lại vốn quen mặt chỗ đông người, nghe nói xong rất nhanh cũng đăng ký tham gia.
Hôm ấy thời tiết đẹp, nắng không gắt, gió thổi mát rượi.
Mọi người tập hợp tại bến xe, Đinh Tụng đến còn sớm hơn Giang Bán Nhứ.
Chỉ vài phút sau khi Giang Bán Nhứ tới thì cậu ta đã nhập hội, luyên thuyên cùng các anh chị khác như quen thân từ lâu.
Chẳng mấy chốc Giang Bán Nhứ cũng có mặt. Thấy cậu xuống từ xe taxi, Đinh Tụng liền vẫy tay gọi.
Đợi Giang Bán Nhứ chào hỏi xong, Đinh Tụng thuận miệng hỏi: “Sao cậu không gọi Ứng đại ca đi cùng?”
Hiện tại không chỉ chuyện đưa đón đi làm, ngay cả buổi tối Giang Bán Nhứ đến bệnh viện thăm Giang Vi Vinh, Ứng Điều cũng sẽ đi theo.
Chuyện này Đinh Tụng đã nghe nói.
“Anh ấy mấy hôm nay có việc phải ra ngoài.” Giang Bán Nhứ đáp.
Ứng Điều mỗi tháng đều phải trở về lâu đài cổ một lần.
Là chủ nhân nơi đó, hắn không thể rời đi lâu dài.
Có khi phải tự mình lấy đồ, như lần trước vì chế tạo dinh dưỡng tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ban-cung-phong-ma-ca-rong-de-y/5081322/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.