Ngày hôm sau trời đổ mưa dầm. Cơn mưa mang theo hơi mát, cuối cùng cũng xua đi bao ngày oi bức.
Từ tờ mờ sáng, ngoài cửa sổ đã vang lên tiếng mưa tí tách, nhịp nhàng mà êm dịu, khiến người ta ngủ càng ngon giấc.
Bảy giờ rưỡi sáng, Giang Bán Nhứ bị chuông báo thức đánh thức.
Do tối qua có uống rượu nên đầu óc vẫn còn choáng váng, phải mất một lúc lâu cậu mới tỉnh táo lại.
Rèm cửa dày nặng che kín ánh sáng, trong phòng không bật đèn, tối đến mức cứ như vẫn còn ban đêm.
Cậu thấy thoải mái, định lười biếng vươn vai, mới phát hiện mình đang bị chăn bông quấn chặt.
Mấy góc chăn đều bị ấn chặt dưới người, cậu phải lăn lộn mấy vòng mới rút được tay ra.
Xuống giường, Giang Bán Nhứ chạy vào nhà vệ sinh nhìn thử, Ứng Điều không có ở đó.
Điện thoại reo liên tục, nhóm WeChat đang gửi thông báo đổi hoạt động ngoài trời thành trong nhà, mọi người đều nhắn “Đã rõ”.
Cậu cũng gửi một tin, sau đó mới chú ý tới tin nhắn của Ứng Điều bị đẩy xuống dưới.
Tin nhắn đối phương gửi rất ngắn gọn, vào lúc rạng sáng chỉ nói đã trở về Tĩnh Sơn thị, tối ở nhà gặp.
Giang Bán Nhứ khẽ nhíu mày, lúc này mới nhớ ra chuyện mình uống say.
Cậu uống rượu cực kém, chỉ hơi nhiều một chút đã mơ hồ lại chẳng nhớ được sau khi say đã làm gì. Bình thường cậu rất hiếm khi uống, thỉnh thoảng vài lần cũng là lúc đi chơi cùng Đinh Tụng.
Tụng uống giỏi, sẽ giúp cậu dọn dẹp hậu quả.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ban-cung-phong-ma-ca-rong-de-y/5081319/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.