Quần áo dính nước sốt có thể thay, nhưng đôi môi đỏ mọng vì bị hôn thì biết làm sao đây? Mạnh Hạ đối diện gương, mím môi, thở dài bất lực.
"Bôi son che lại nhé?" Thủ phạm đề nghị với vẻ ân cần.
Mạnh Hạ có chút bực tức liếc sang bên cạnh, thấy Ninh Thanh Uyển đã thay đổi, đang dựa vào tưởng chờ cô. Áo sơ mi trắng tay phồng kết hợp với quần short trắng, vừa sạch sẽ gọn gàng lại vừa mang chút vẻ lười biếng, bàn tay đang chơi đùa với một thỏi son.
Bị sắc đẹp làm cho mờ mắt, sự bực tức cũng tan biến theo.
"Được rồi.."
Mạnh Hạ đưa tay lấy thỏi son, Ninh Thanh Uyển giơ tay tránh đi, "Để chị bôi cho em."
Không nói gì thêm, Ninh Thanh Uyển mở nắp thỏi son, xoay ra một ít, ngón tay nâng cằm Mạnh Hạ, cúi đầu chăm chú tô son.
Hơi thở ấm áp phả vào mặt, Mạnh Hạ không dám cử động, hơi thở chậm dần và sâu hơn.
"Mở miệng ra."
...Cảnh tượng hôn nhau vừa rồi lại hiện lên trong đầu cô, lúc đó cô căng thẳng đến mức hàm răng nghiền chặt. Ninh Thanh Uyển bật cười nói câu này.
Mặt Mạnh Hạ đỏ bừng, lông mi dài khẽ chớp, đôi mắt đen láy đảo quanh, ánh nhìn không biết đặt vào đâu.
Đôi môi đỏ hơi hé mở, thở ra làn hơi thơm mát, dịu dàng gợi cảm. Má mịn màng ửng hồng, trắng hồng mịn màng. Càng nhìn càng muốn trêu chọc cô.
Tay Ninh Thanh Uyển cầm thỏi son khẽ siết chặt, ánh mắt sâu thẳm. Sau khi tô xong, cô sững lại một lúc.
Mạnh Hạ không tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677622/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.