Hạ Niệm đến nhà trước Mạnh Hạ một bước, khi vừa vào nhà, Mạnh Hạ đã thấy chiếc vali của mẹ, chứng tỏ Hạ Niệm thực sự nghiêm túc về việc dọn đến ở cùng cô.
"Mẹ?" Mạnh Hạ đổi giày, thấy Hạ Niệm đang dọn giường trong phòng trống.
Nghe tiếng gọi của Mạnh Hạ, Hạ Niệm chỉ đáp lại một cách lạnh nhạt, tay vẫn tiếp tục công việc. Mạnh Hạ nhìn mẹ, thấy sắc mắt bà tái nhợt và tiều tụy, không có tinh thần, giống như bị một đôi tay vô hình điều khiển làm mọi việc một cách máy móc.
Tình trạng này thực sự không ổn chút nào, Mạnh Hạ tiến tới giúp mẹ cầm lấy vỏ gối, "Mẹ, để con làm cho."
"Ừ." Hạ Niệm nhẹ nhàng đáp lại, buông tay, ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, dáng vẻ lơ đãng.
Trong lúc bọc vỏ gối, Mạnh Hạ cẩn thận quan sát Hạ Niệm, thấy bà thực sự không có vết thương nào rõ ràng, nhưng cô vẫn không yên tâm hỏi lại, "Thật sự không sao chứ mẹ?"
Khoảng hai phút sau, Hạ Niệm mới tỉnh táo lại, đầu tiên "à" một tiếng, rồi phản ứng lại, lạnh nhạt nói, "Không sao, xe bị hỏng thôi, đi bộ ra thì không sao."
Câu trả lời này như ngầm ám chỉ điều gì đó, Mạnh Hạ cảm thấy Hạ Niệm không phải đang trả lời mà là đang trấn an bản thân.
Sau khi dọn dẹp xong, Hạ Niệm đi vào nhà vệ sinh, Mạnh Hạ nhìn điện thoại, thấy Ninh Thanh Uyển đã nhắn tin báo bình an, cô vừa trả lời "Được rồi" thì nghe thấy tiếng động từ nhà vệ sinh.
Âm thanh nghẹn ngào bị kìm nén, như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677617/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.