Đây là lần thứ ba Mạnh Hạ đến nhà Ninh Thanh Uyển, cô gần như cảm thấy đôi dép heo hồng là của mình rồi.
Ninh Thanh Uyển vuốt lại tóc dài, ngáp một cái đầy mệt mỏi.
Mạnh Hạ thấy khuôn mặt Ninh Thanh Uyển khó giấu được vẻ mệt mỏi, không khỏi lo lắng: "Chị, chị muốn ngủ một chút không?"
"Muốn ngủ lắm~ nhưng lát nữa nhà tạo mẫu sẽ đến, chị phải đi tắm, còn nhiều việc phải làm." Ninh Thanh Uyển nháy mắt với cô, hạ giọng, "Em đau lòng chị à?" Giọng điệu nhẹ nhàng, đầy gợi cảm.
Mạnh Hạ cắn nhẹ môi, đỏ mặt thừa nhận: "Em đau lòng." Vừa xuống máy bay đã đến nhà cô ăn cơm, vừa ấm lòng vừa đau lòng, nghĩ đến đây, Mạnh Hạ thì thầm: "Em có thể giúp chị gì không?"
"Vậy em giúp chị tắm nhé~" Ninh Thanh Uyển nửa đùa nửa thật nói, "Tắm cũng mệt lắm~"
"Á..." Mặt Mạnh Hạ đỏ như máu, mặt và tai đều đỏ bừng, phản xạ từ chối, "Không được đâu."
Ninh Thanh Uyển định trêu chọc cô, hỏi lại: "Tại sao không được? Đều là con gái em sợ gì?" Cô dừng lại, tiến tới gần, có tình thử thách, "Em có phải có ý đồ gì với chị không~''
Khoảng cách giữa hai người đột ngột thu hẹp lại, Mạnh Hạ hoảng hốt lùi một bước, hơi thở dần trở nên hỗn loạn, cố gắng giữ bình tĩnh, miệng nói trái lòng: "Em không có ý đồ gì với chị đâu."
Một bước tiến, một bước lùi đều là cạm bẫy, Ninh Thanh Uyển nheo mắt, thuận theo nói: "Vậy thì giúp chị tắm đi."
"... " Mạnh Hạ cắn môi, tim rối bời, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-be-cong/4677608/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.