Hôm nay dì giúp việc trùng hợp có ở nhà, nên ra mở cửa cho Trang Duyên.
Mấy ngày nay Trang Duyên đã quá quen thuộc với ngôi nhà của Tạ Ninh, sau khi vào cửa thì anh rất chi là tự nhiên cởi áo khoác treo lên móc, trông rất có phong thái của chủ nhà mới tan làm về.
Bình thường vào giờ này, một là Tạ Ninh đã làm cơm xong rồi ngồi đợi ở phòng khách, hai là cậu vẫn còn đang bận rộn ở dưới bếp.
Nhìn bộ dáng Tạ Ninh như vậy, có đôi lúc Trang Duyên cảm thấy trông hai người bọn họ giống hệt như một đôi chồng chồng.
Hai ngày nay vì muốn được ăn món mà Tạ Ninh tự tay làm, anh đã về nhà rất đúng giờ, từ chối mọi cuộc hẹn, tới giờ liền chạy qua ngay, đến Triệu Dương cũng bắt đầu buồn bực nghi ngờ liệu có phải là anh đang hẹn hò hú hí với cô nàng ốc nào hay không.
Trang Duyên cười rất là thần bí.
Cô nàng ốc thì không có, nhưng thỏ trắng thì đúng là có một bé.
Ngày hôm nay dưới lầu có chút yên tĩnh, Trang Duyên liếc mắt nhìn phòng khách, không nhìn thấy bóng dáng Tạ Ninh đâu, cho là cậu đang ở dưới bếp, lại đi về phía nhà bếp.
Kết quả là vẫn không nhìn thấy bóng dáng cậu đâu.
Dì giúp việc đúng lúc phải rời đi, Trang Duyên liền kéo dì lại hỏi: “Trong nhà không có ai sao?”
Dì đáp: “Thiếu gia có ở nhà, hẳn là đang ở trong phòng vẽ tranh, tôi không dám quấy rầy cậu ấy”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-bach-nguyet-quang-cua-ban-trai-cu-cau-hon/2695284/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.