Gà đã lên chuồng từ lâu, tôi đứng ngóng chờ con bướm trắng xuất hiện để lấy thứ lá thần kỳ nhưng cho đến khi trời đã nhọ mặt người vẫn không thấy gì. Tôi cảm thấy nóng ruột bởi vì hôm trước gặp nhau, chị Ma đã nói cứ ra đây lấy khi cần vào mỗi buổi chiều trong giờ Dậu. Tôi đi ra đi vào mấy lần và liên tục nhìn đồng hồ treo tường cho mãi đến khi trong khu vườn đã hoàn toàn bao phủ bởi bóng tối thì tôi đành từ bỏ việc chờ đợi, có lẽ chị Ma đang bận hoặc một lý do nào đó tương tự nên đã không hiện thân thành con bướm màu trắng.
Ăn cơm với bà Già xong thì cũng đã gần tới giờ Thời sự, đây là chương trình mà hai bà cháu hay ngồi xem cùng với nhau bởi vì muốn biết được những thứ đã xảy ra ở nơi khác trên khắp đất nước. Tôi ngồi trước hiên nhà, trên tay cầm cốc nước vối và lại băn khoăn về sự vắng mặt của chị Ma tối nay, trong khi tôi lại đang rất cần mang những thứ vừa được sư thầy làm cho để vào vị trí cũ hòng tránh bị lộ. Mặc dù sư thầy cũng như chị Đẹp đều nói giống nhau ở việc khi yểm rồi họ sẽ không động chạm đến nữa, ngoài việc thầy phù thủy tin tưởng vào tay nghề của mình thì chắc có vài lý do gì khác nữa chăng? Chắc càng để lâu thì bùa yểm càng có hiệu lực. Những lần trước khi có người yểm xuống đất trong làng để làm việc ám muội thì chị Ma cũng giục tôi là phải đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656525/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.