Mỗi vùng quê Bắc Bộ đều ẩn chứa nhiều điều bí ẩn và việc dùng những mẹo dân gian để chữa một số bệnh hay xử lý những vấn đề cũng có rất nhiều điều lạ, tôi vẫn còn nhớ đôi lần người quen bị hóc xương cá, chỉ cần dựng ngược cái chổi quét nhà lên thì xương đang vướng trong cổ họng chui tọt xuống dạ dày, đôi khi tôi cũng tò mò tự hỏi xem ai đã truyền bá những mẹo trong dân gian như thế. Chiếc đũa cả thần kỳ đã giúp tôi tai qua nạn khỏi, tôi đoán là như vậy vì khoảng hơn một tiếng sau bữa cơm thì tôi kiểm tra đã hết đau và sưng nhưng nỗi lo về việc lớn lên sẽ không còn là đàn ông và sẽ ế vợ khiến tôi rất lo lắng.
Bên cạnh nỗi lo ế vợ thì tôi còn đang tò mò về điều kì lạ mình đã trải qua hồi chiều, có vẻ như cái miếu đất đang nằm chình ình ở ngay cái chỗ tôi đã đứng tè nhưng vì sao khi tôi đi qua mấy lần đều không thấy, rồi tại sao tôi lại vô tình chọn đúng chỗ đấy để giải quyết nỗi buồn cũng như có đúng ở phía sau bức tường vô hình đó là ngôi miếu đất hay không.
Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy đi học thì thấy đầu mình hơi váng vất, tuy không sốt nhưng cảm giác chóng mặt khiến những bước chân đôi khi hơi liêu xiêu, lúc tôi dắt xe đạp xuống sân nhà thì con Mực cứ cắn vào gấu quần, tôi nhăn trán mấy lần vì cảm thấy bực, mới sáng bảnh mắt ra còn phải đi học lấy hơi sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656504/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.