Ngay đêm hôm đấy, chị Ma không gọi tôi ra ngoài sân như mọi lần chắc do có nhiều người nhưng chị lại đi vào cơn ngủ mơ. Trong mơ, vẫn là khung cảnh quen thuộc của căn nhà nhưng trời rất sáng, tôi thấy mình nhẹ nhàng ngồi dậy nhìn mọi người đang ngủ say rồi bước xuống phản ra mở cửa, giấc mơ rất thật, tôi dường như có thể nghe được cả âm thanh do cái then cài cửa tạo ra cũng như tiếng cót két đặc trưng của cửa gỗ. Nhiều năm sau này cũng có đôi lần mọi người có ý định thay những cái cửa gỗ đó đi bằng những cửa hiện đại hơn nhưng rồi lại thôi, tôi thì chỉ nói rằng cửa vẫn còn tốt, những cánh cửa gỗ đó được làm rất tinh xảo, những chấn song thẳng và tròn xoe y như một thanh inox vậy, tôi biết khi xây dựng và làm nhà này đã tốn nhiều tiền, tôi vẫn muốn để nguyên như vậy.
Căn nhà bị xây lệch hướng vì lý do nào đó, cũng có nhiều lời mách bảo rằng nên phá hết đi rồi xây lại một căn nhà mới theo đúng cái hướng mà hợp với bố tôi nhưng chị Ngọc Hoa nói với tôi rằng:
- Con người ai cũng có số mệnh, căn nhà vì số mệnh của gia chủ mà đã bị xây lệch đi, căn nhà vì thế cũng có số mệnh của nó, khi nào nó tự hư hỏng nghĩa là cái số mệnh của nó đã hết, tự khắc sẽ có người quyết tâm phá bỏ để xây lên một cái số mệnh khác.
Người sẽ phá bỏ ngôi nhà kỷ niệm của tôi là ai thì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656463/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.