Chiều hôm đó, ngày 3 tháng 9, tôi đạp xe lên nhà bà ngoại, qua cổng nhà thì thấy cậu Út đang lúi húi với việc phơi thóc ngoài sân.
- Ô, thằng này đã về rồi đấy à?
- Cháu về ngay hôm sau cậu ạ. Cháu bị giun chui ống mật, được tiêm một mũi, tiêm xong cái là cháu khỏi ngay, cậu thấy tài không?
- Cái bọn trẻ con chúng mày lại ăn bẩn chứ gì, đấy, tao biết ngay là đau như thế chỉ có là bụng giun thế mà không ai tin.
Tôi để bánh kẹo lên trên ban thờ nhà bà ngoại rồi thắp hương, sau đó ra đứng trên bậc thềm nhìn cậu Út lúc này đang dùng cái bồ cào để cào thóc cho khô đều.
- Thôi cậu vào uống nước rồi nghỉ đi, để cháu làm cho rồi cháu trông hộ cậu luôn!
Cậu Út nghe thấy vậy thì thả luôn cái bồ cào xuống, bỏ cái mũ cối ra rồi đi vào trường kỷ ngồi rót nước chè uống.
- Ừ, thế mày ở đây chơi rồi trông hộ cậu, cậu nằm một tí rồi còn phải sang bên xã có ít việc, nếu có mưa mày chạy thóc được không?
Tôi quay nhìn đống thóc ngoài sân, cũng không rộng lắm nên tôi đáp bạo.
- Dạ được, nếu trời âm u chuyển mây thì cháu sẽ xúc hết mang vào nhà.
- Ừ!
Cậu đi nghỉ còn tôi thì rảnh, tôi cứ ngồi phệt ở bậc thềm nhà nhìn mặt sân toàn thóc và mong trời sẽ không mưa, tôi sợ mưa đổ xuống chạy không kịp thì mình sẽ bị chửi chết. Tôi ngồi một chốc thì lại đứng lên dùng hai chân thay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656455/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.