Đã bước sang năm 1996 Dương lịch được hơn một tuần, chỉ còn mấy ngày nữa là cúng giỗ ông nội, có thể gọi là kỷ niệm 28 năm ngày mất cho hoành tráng, tôi rất chờ đợi bởi vì đám giỗ lần này bố mẹ tôi sẽ về. Từ bản thân mình tôi phát hiện ra rằng vào mỗi lần cúng giỗ là dịp khá đông đủ mọi người, gặp mặt và hỏi thăm lẫn nhau chuyện đồng áng, chuyện con cái, chuyện trong làng nhà nào có cái gì mới... rồi chuyện về chính người đã khuất... Đều là những chuyện vui, mẩu chuyện về ông nội tôi cố tình tênh hênh trước bàn dân thiên hạ để chống đối việc bị bắt đi đấu tố chính là được các bà kể trong những dịp như vậy.
Nhờ những đám cúng giỗ tụ họp đông đủ họ hàng, tuy không đông nhưng tôi cũng thu lượm được kỉ niệm và hồi ức lúc 3 tuổi của mình, trí nhớ chỉ giúp tôi lưu lại vài chuyện có ấn tượng cùng chút hình ảnh thoáng qua. Lúc tôi khoảng 3 tuổi, gia đình đang ở Thái Nguyên có thuê nhà của một bác tên Nhơn, bác ấy làm công nhân hay kỹ sư trong khu gang thép Thái Nguyên, bác ấy có hai người con trai, một tên là Từ, một tên là Cường, cả hai đều lớn hơn tôi từ 5 đến 8 tuổi. Anh Từ thì hiền lành nhưng anh Cương thì nghịch, anh ta hay vào trong căn nhà mà nhà tôi thuê, đến chỗ bố mẹ tôi hay để đỗ tương, đổ rất nhiều đỗ tương vào trong quần, ống quần thì buộc túm lại, có thể xem như cái ruột tượng vậy. Tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656431/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.