Chớp giật giúp tôi có thể thấy rõ hơn khi bóng người bước đến gần, vẫn dáng người dong dỏng cao với cái váy nhiều họa tiết sặc sỡ y chang trong giấc mơ của tôi hơn một năm trước, có lẽ đó là bộ váy áo mà lão chồng người tàu kia đã mặc cho chị ma trước khi chôn sống chị vào lòng đất tối tăm, chả lẽ lão ấy không để thêm vài bộ khác cho chị thay hay sao? Tôi từng thấy người đã chết nằm trong quan tài, đấy là chú B., ngoài bộ quần áo đẹp mặc trên người còn có thêm mấy bộ bên cạnh để chú mặc thay đổi khi về bên kia thế giới.
Tôi chợt nhớ, bà tôi nói người Tàu rất là thâm hiểm, giờ tôi lại thấy lão người Tàu giàu có chị Ma từng kể không những độc ác mà còn keo kiệt nữa! Phụ nữ chả phải luôn muốn có nhiều thay quần áo để thay đổi hay sao? Phụ nữ đẹp họ lại càng quan tâm đến quần áo, như mẹ tôi đây thậm chí có đến cả một tủ đầy ắp, mỗi khi mở cánh tủ kiểu gì cũng rơi vài cái ra ngoài.
Tôi vẫn không nhìn rõ được khuôn mặt của chị ma, tôi muốn so sánh thử xem khuôn mặt ấy liệu có giống như trong giấc mơ, điều này khiến tôi rất tò mò. Bước vào khoảnh sân xi măng rồi chị đứng ở đấy, một tay giữ lấy cái nón lá như sợ bay mất.
Tôi đứng lên và bước tới, nép vào cột ngoài mái hiên và căng mắt để có thể nhìn rõ khuôn mặt đang bị cái nón lá đội trên đầu che mất, người đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656409/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.