🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi sống ở một nơi nào đó đủ lâu bạn sẽ thấy nhớ nơi ấy rất nhiều và khi người ta chết đủ lâu thì mảnh đất nơi họ an nghỉ có lẽ đã trở thành ngôi nhà của họ. Nhà của người sống để che nắng ngăn mưa còn người đã nằm sâu dưới ba tấc đất thì nhà là để chỉ những nơi mà họ có thể đi lại mà không cần hỏi ý kiến ai. Điều này tôi sẽ không bao giờ biết được.

Tôi có một trí nhớ tốt, xin khẳng định như vậy.

Trong giấc mơ năm trước, tôi có nhớ chị Ma nói rằng ổi trên cây này chỉ người quen mới nhìn thấy để hái mà ăn, người lạ bị che mắt không thấy đường vào hái trộm. Mấy hôm đầu mới về tôi không quan tâm lắm, thấy ổi rớt đầy dưới gốc cây, nhiều quả thối đen còn trên cành cây trĩu những quả xanh to bằng nắm tay trẻ mấy tháng tuổi, tôi cho rằng ở đây nhà nào cũng có cây ổi thì trẻ con vào hái trộm làm cái gì, khi tôi ở trên Hòa Bình nhà ai cũng có cây ăn quả như vải thiều, roi, nhãn... ăn còn không hết nên đi hái trộm là điều rất khó hiểu. Sau đó tôi biết là mình nhầm, thằng L. khen lấy khen để rằng ổi nhà tôi ngon thế mà từ trước đến nay nó tưởng cây này là cây ổi đực nên không có quả?! Nó định nghĩa rằng ổi ngon là loại quả vừa vừa nắm tay, vỏ màu xanh hơi ngả sang màu vàng, ít hạt, khi cắn thì không rắn cũng không mềm, vị ngọt lịm.

Thi thoảng tôi vẫn thầm chửi thằng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656406/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bí Ẩn Làng Bưởi Cuốc
Chương 7: Tìm Thấy Rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.