Tin bố tôi bị cướp lan rất nhanh khắp cả cái nông trường này đều biết rõ, trộm cắp vặt thì cũng không còn lạ nhưng cướp mà dùng cả súng quân dụng thật sự là đề tài đáng để bàn tán.
Bố tôi về nhà với một bàn tay phải băng bó vải trắng tinh, khi biết cái bát hương của bà cô Tổ do tôi làm vỡ, bố tôi chỉ lắc đầu thở dài.
- Số tao còn chưa tận, tao đã nói chơi thì phải né những thứ thờ cúng ra! Mày nên nhớ rằng tổ tiên có nhiều nhưng đều thờ chung bát nhang, chỉ có em gái mày và bà cô Tổ này là thờ riêng, nghĩa là phải cực kì cẩn thận, bố mày không may mắn nhiều như thế đâu!
Tôi đứng im nghe lời dạy, nghe câu chuyện bố mình bị bắn, xém chút thành mồ côi cha nên tôi khắc cốt ghi tâm cho đến bây giờ. Trẻ con vô tội nhưng người lớn sẽ phải hứng chịu thay, mọi người có thể nói chỉ là do trùng hợp nhưng tôi thì không cho là như vậy, bởi sau này có nhiều sự trùng hợp quá mức.
Những ngày nghỉ hè chói chang, tôi với chúng bạn ở nông trường chơi thả ga trên các sườn đồi, trẻ con miền núi cũng có những thú vui riêng rất đặc trưng. Có khi tôi đi theo người lớn bắt rắn, đôi khi lại chơi trốn tìm trong những vườn chè xanh bạt ngàn, đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn còn nhớ vài cái tên, tôi đã từng muốn tới nơi này thăm lại nhưng dòng đời xô đẩy tôi ngày càng xa về hướng khác, cuộc sống mưu sinh mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-lang-buoi-cuoc/1656401/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.