Năm 2022.
Đàm Tử Hằng xé tờ lịch tháng Sáu.
Lâm Thi Lan đã hôn mê hơn một tháng, mỗi ngày anh đều đến bệnh viện thăm cô.
Cô trở thành như hiện tại, Đàm Tử Hằng luôn cảm thấy mình có trách nhiệm không thể chối bỏ.
Anh biết rõ tinh thần của Lâm Thi Lan không ổn, nhưng vẫn để cô một mình ngồi trong phòng riêng của nhà hàng hải sản, còn mình ra ngoài gọi món.
Khi Đàm Tử Hằng tìm thấy cô, Lâm Thi Lan đang nằm ở tầng một của cửa hàng bách hóa, dường như cô đã nhảy từ tầng trên xuống, không ai biết cô đã vào cửa hàng đã đóng cửa bằng cách nào.
May mắn thay, Lâm Thi Lan chỉ bị thương nhẹ. Nhưng cô vẫn chưa tỉnh, nằm trong trạng thái hôn mê.
Những lời Lâm Thi Lan nói qua điện thoại trước khi xảy ra chuyện, Đàm Tử Hằng rất để tâm.
Suốt một tháng qua, anh cố gắng tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra với cô.
Đàm Tử Hằng gần như tìm đến tất cả những người xung quanh Lâm Thi Lan: Cô Tào, bác sĩ của cô, giáo viên ở trường, chủ nhà cũ… Từ họ, Đàm Tử Hằng đã dựng lại câu chuyện của Lâm Thi Lan những năm qua.
Bốn năm trước, lũ lụt đã để lại vết thương không thể xóa nhòa, Lâm Thi Lan mắc chứng PTSD.
Mưa có thể kích hoạt phản ứng của cô, vì vậy mỗi mùa mưa, Lâm Thi Lan lại rơi vào ảo giác. Mưa càng lớn, ảo giác càng nặng. Trong ảo tưởng của Lâm Thi Lan, cô có thể trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chua-loi-giai-ve-mua-mua-ruc-lua/3574137/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.