Cả ba đều chứng kiến tiếng bước chân và mùi máu đó bắt nguồn từ người bà giám thị. Cơ thể bà ta từ trên xuống dưới toàn là máu, tay thì lôi cơ thể của ai đó mà phần đầu gần như bể nát chỉ có khuôn mặt là còn nguyên, hai con mắt của nạn nhân đó trợn trắng lên giống như chưa hiểu tại sao mình chết nói chung hiện giờ chắc dãy hành lang toàn là máu. Miệng bà ta cười gần sát mang tai, hai ánh mắt trông có vẻ rất thỏa mãn. Cẩm Thiên An nhìn thấy cảnh tượng đó không nói nên lời, tuy run cậu vẫn giữ trạng thái bình tĩnh quan sát còn Lạc Hoa thì muốn nôn ra nhưng vì quá sợ nên cô ráng nhịn lại. Dĩnh Cửu Hàn thì bình tĩnh không nói gì vì chắc hắn cũng đã quen với tình cảnh này. 
Cẩm Thiên An nhìn kĩ xác của cơ thể đang bị lôi thì cậu nhận ra đó là ai “Là tên côn đồ ban nãy” cậu quay qua nói nhỏ cho hai người kia nghe. 
Lạc Hoa và Dĩnh Cửu Hàn nhìn kĩ hơn thì thấy đó đúng là cơ thể của tên côn đồ không chịu nghe người khác nói mà lại một mình đi vào sương mù dày đặc. “Nhưng tại sao hắn lại bị bà ta túm lại được”. 
Quay lại ba tiếng trước…. 
Tôi tên Sẹo Ân, hiện mưu sinh bằng việc thu tiền bảo kê của người khác. Tôi đang đi thu tiền như thường ngày thì bỗng có cánh cửa màu tím xuất hiện, tôi tò mò nên mở ra và thế là tôi lại ở nơi hẻo lánh này “Chết tiệt! đâu ra mà bị lạc ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chet-choc/194907/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.