Cẩm Thiên An nghe được Dĩnh Cửu Hàn nói thầm, cậu nheo mắt nhìn “Thú vị đầu anh”.
NPC cứu hộ có khuôn mặt vô hồn kèm theo chút u ám đến nói “Xin lỗi, chúng ta đi tiếp nhé”.
Cả nhóm đi lướt qua cái lều rách nát với hai thi thể đó. Cẩm Thiên An nhìn bọn NPC coi xác của hai người kia qua loa rồi cũng bỏ đi nơi khác mà không xử lí hai cái xác ấy.
“Có gì thú vị à” Dĩnh Cửu Hàn hỏi “Cậu thấy rồi đúng không?”.
Cẩm Thiên An ngơ ngác “Thấy gì?”.
“Dấu chân” Dĩnh Cửu Hàn nói khúc đường ở gần lều có những dấu chân rất rõ.
Cẩm Thiên An nghe vậy liền ngẫm nghĩ nếu có dấu chân thì thật kì lạ. Ở núi tuyết như thế này mà dấu chân ở đường đi đó hiện rõ thì đúng là rất quái lạ “Tí chúng ta xem lại nhé”.
Dĩnh Cửu Hàn gật đầu.
Cả nhóm gồm tám người đi theo một NPC cứu hộ hướng dẫn chổ để trú ẩn, đi được ba phút thì trước mặt bọn tôi hiện lên một căn nhà gỗ rất lớn.
NPC đưa cả bọn vào trong rồi nói “Đây sẽ là nơi trú ẩn của mọi người” Vừa nói xong NPC định đi ra ngoài nhưng bị Dĩnh Cửu Hàn ngăn lại “Nơi đây xảy ra vụ gì à?”.
NPC nghe hỏi thì trả lời không dấu một chút manh mối gì. Tối hôm qua đã xảy ra bão tuyết những người cấm trại không may đã mất tích, ban nãy vừa tìm được hai thi thể nằm ở trước lều không mặc quần áo.
“Có mấy nhóm cấm trại ở đây” Ở trong đám người tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-chet-choc/1371057/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.