Trong căn biệt thự hoành tráng, Rin vẫn nằm trên chiếc giường đệm trắng, khuôn mặt, đôi môi vẫn bệch đi. Đám bạn tình nghịch cùng chạy ùa vào.
- Rin.
- Rin, cậu có sao không.
Cô mở nhẹ mắt, cười nhẹ trên đoi môi trắng bệch.
- Giờ thì không sao rồi, chờ hồi phục thôi.
Lệ ngồi sát bên giường, ăn năn.
- Rin, cho tui xin lỗi vì đã hiểu nhầm cậu.
Tam Hổ cũng đồng thanh nói.
- Cho bọn huynh xin lỗi nữa.
Kì cau mày, khuôn mặt khá nghiêm trọng.
- Tại sao bọn anh lại không tin tưởng Rin chứ. Có lỗi quá, lại còn nghĩ ngờ nọ kia. Aly, tất cả là tại còn bé Aly đồn vớ vẩn.
- Huynh Ji, làm sao mà mặt mũi nghiêm trọng thế kia.
Nam khoác vai Piza.
- Bọn này cũng xin lỗi ấy nhá, trong lúc bọn tôi khó khăn cậu...ra sức giúp đỡ còn trở lúc cậu khí khăn bọn tôi...lại không thể giúp gì.
- Hâm à, tôi có làm gì đâu. - giọng yếu ớt.
Hani lên tiếng.
- Đúng đấy, không phải dấu, bọn này biết hết rồi.
- Biết gì.
Việt chen lời.
- Cậu chính là cô gái đi Đôi bốt đen luôn giúp mọi người đúng không?
Cô nhìn đám bạn giường như ai nấy cũng rất chắc chắn về câu nói của Việt khiến cô vô cùng bất ngờ.
- Sao...sao...các cậu biết?
- Bọn anh biết hết rồi. – Hani lên tiếng. Từ khi thấy đôi bốt đen trong nhà đệ huynh đã nghỉ ngờ.
“ Trước lúc ra về tư nhà Rin thì Hani còn quyên cái điện thoại trên bàn học của Rin. Cậu quay lại lấy và vô tình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-can-cu-va-tinh-yeu-hoc-tro/558571/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.