Buổi sáng sớm mặt trời đã lên cao. Sau vụ chìm nước hôm qua, Rin đã lấy lại tinh thần. Buổi nay Rin đi sớm hơn, tưởng cô chăm chỉ đến sớm làm bài, ai ngờ đến sớm tán phét với mấy em khóa dưới trong căng tin. Đi đôi hài đỏ, quần bò bố ống, áo trắng sơ vin gọn gàng, sắt dây lưng giả da một cách lịch sự. Bốn nam sinh lớp 11 ngồi cùng bàn tiếp chuyện với Rin.
-Ê, mấy đứa đi sớm quá nhỉ. - vừa nói vừa vuốt bím tóc tết hai bên, giọng nhẹ nhàng.
-Chuyện, bọn em đâu như chị chứ. – nam sinh ngồi cạnh nói.
-Hứm. - lừ mắt.
-À không không chỉ hơi hơi thôi. – có phần nể sợ.
Rin cười nhẹ.
-Thoải mái đi cậu bé, chị hiền mà. Hứm. – vui vẻ nói.
Nam sinh khác nhanh nhảu tiếp chuyện để không phải làm nhân vật phụ.
-Chị là gì của Tuyết vậy?
Rin ỏn ẻn: - À, là bạn bình thường thôi.
-Em phục chị thiệt đó. – tươi cười, nịnh nọt.
-Hứm.
-Thì chị không sợ nguy hiểm nhảy zô cứu Tuyết đó.
-À... ờ thì.... ưa chính nghĩa mà. – vênh mặt kiêu hãnh.
Rin thích thú trước lời khen, cô nhẹ nhàng vuốt hai bím tóc tết hai bên bắt trước điệu nữ tính, đánh mắt nhìn cả đám.
-Dạo này có vụ gì hay không mấy đứa? – ý thăm dò.
-Không có gì đâu. Nhưng mà...
-Sao hả?
-Em thấy chị thực sự dễ gần đó.
Rin tròn mắt sung sướng.
-Thật hả.
-Thật đó.
Cô cho rằng mình thay đổi bản thân để có thể sống mở rộng lòng mình là điều rất đúng đắn. Chẳng hiểu tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-can-cu-va-tinh-yeu-hoc-tro/558543/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.