Buổi nay Rin đi sớm hơn mọi hôm, cô bước từng bước mệt mỏi từ trên xe bus xuống.
- Hey, sao nay mình mệt vậy nhỉ.
Rin đưa tay nắn nhẹ chỗ thái dương trên chán, cô thật sự thấy mệt và đau đầu, chân tay bủn rủn không muốn bước đi. Cô có vừa đi vừa lắc nhẹ đầu, không chịu được nữa, thật may có người đỡ cô ngã vào lòng trước khi cô gục xuống đất.
- NÈ, Rin cậu không sao chứ.
Nghe giọng nói ấm áp của Min khiến cô có chút rung động, ánh mắt yếu ớt nhưng đầy vẻ cảm kích.
- Tôi không sao đâu, hơi nhức đầu chút thôi.
Rin hơi ngượng, cô đẩy nhẹ Min ra.
Min đưa tay chạm nhẹ chán Rin.
- Chắc cậu sốt rồi đấy.
Rin vẫn nhìn Min không ngớt.
- Sốt á, tôi ư?
- Cậu có phải robot đâu mà không bị ốm chứ.
- Ak, vậy tôi sẽ đi xuống phòng y tế nằm nghỉ tí là khỏi thôi.
Min cản lại: - Từ đã, dưới phòng y tế hết thuốc hạ sốt rồi, để tôi mua cho cậu.
- Sao cậu biết vậy?
- Hôm qua tôi mới xuống mà.
- Thôi không sao đây, làm phiền cậu ra.
- Cậu bị hâm ak, đúng là bị ấm đầu rồi, bạn bè với nhau phiền gì chứ._ Min vui vẻ cười với Rin.
- Nhưng mà...
- Không sao, cậu đứng đây, hàng thuốc ngay gần đây thôi.
Không để cho RIn từ chối Min chạy đi ngay.
Rin thở mạnh một cái, lắc nhẹ đầu nhìn xuống đôi giày thể thao đen óng dưới chân:
- Nay giày đẹp thế này mà không có tinh thần gì hết.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-an-can-cu-va-tinh-yeu-hoc-tro/558510/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.