"Ta... Chỉ nghe được một tí thôi nha." đúng vậy chỉ có một tí thôi.
Xem nàng ấp úng như thế Tinh Tuyết liền biết 'một tí' của nàng chắc cũng bao gồm luôn hai từ 'mẫu thân' rồi, đưa tay xoa xoa huyệt thái dương thầm nghĩ 'đúng là bất cẩn a'.
Nhìn Tinh Tuyết ảo não như thế Hồng Nhiên cũng chỉ nhấp một ngụm trà ngồi xem chuyện vui, Tinh Ân thì đang suy nghĩ dùng từ gì để giải thích cho thỏa đáng giúp tỷ tỷ không biết giao tiếp này của hắn a, liếc mắt xem xem Hồng Nhiên đang thảnh thơi như không phải chuyện của mình thì cũng chỉ biết đau đầu.
Ngoài mũi thuyền gió mát trà bánh đầy đủ nhưng không khí lại bị bao trùm bởi sự lúng túng, Tinh Tuyết cuối cùng cũng là người đứng ra giải thích cho sự lỡ lời của mình, vì Hồng Nhiên trước khi cứu Phong Thủy Kiều cũng đã nói trước 'tạm thời các nàng có thể tin. ' nên nàng cũng không có gì phải che giấu:
"Như ngươi nghe được đó thôi, nàng là của ta và Tinh Ân mẫu thân, là nàng chăm sóc bọn ta từ khá nhỏ hơn nữa nàng còn trẻ như thế nên bên ngoài bọn ta thường gọi nàng là tỷ tỷ, à cũng không phải thân sinh hay gì đâu nên Phong cô nương cũng không cần nghĩ nhiều đâu."
Phong Thủy Kiều tỏ vẻ đã hiểu cũng không hỏi thêm chuyện gì, sao cùng tiệc trà cũng được diễn ra khá an ổn và vui vẻ.
________________
Từ thuyền bay có thể thấy được xa xa có một đại sơn không cao lắm nhưng nó lại trải dài như một con cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-xuyen-thu/774965/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.