Chương trước
Chương sau
"Ta... Chỉ nghe được một tí thôi nha." đúng vậy chỉ có một tí thôi.
Xem nàng ấp úng như thế Tinh Tuyết liền biết 'một tí' của nàng chắc cũng bao gồm luôn hai từ 'mẫu thân' rồi, đưa tay xoa xoa huyệt thái dương thầm nghĩ 'đúng là bất cẩn a'.
Nhìn Tinh Tuyết ảo não như thế Hồng Nhiên cũng chỉ nhấp một ngụm trà ngồi xem chuyện vui, Tinh Ân thì đang suy nghĩ dùng từ gì để giải thích cho thỏa đáng giúp tỷ tỷ không biết giao tiếp này của hắn a, liếc mắt xem xem Hồng Nhiên đang thảnh thơi như không phải chuyện của mình thì cũng chỉ biết đau đầu.
Ngoài mũi thuyền gió mát trà bánh đầy đủ nhưng không khí lại bị bao trùm bởi sự lúng túng, Tinh Tuyết cuối cùng cũng là người đứng ra giải thích cho sự lỡ lời của mình, vì Hồng Nhiên trước khi cứu Phong Thủy Kiều cũng đã nói trước 'tạm thời các nàng có thể tin. ' nên nàng cũng không có gì phải che giấu:
"Như ngươi nghe được đó thôi, nàng là của ta và Tinh Ân mẫu thân, là nàng chăm sóc bọn ta từ khá nhỏ hơn nữa nàng còn trẻ như thế nên bên ngoài bọn ta thường gọi nàng là tỷ tỷ, à cũng không phải thân sinh hay gì đâu nên Phong cô nương cũng không cần nghĩ nhiều đâu."
Phong Thủy Kiều tỏ vẻ đã hiểu cũng không hỏi thêm chuyện gì, sao cùng tiệc trà cũng được diễn ra khá an ổn và vui vẻ.
________________
Từ thuyền bay có thể thấy được xa xa có một đại sơn không cao lắm nhưng nó lại trải dài như một con cá khổng lồ vậy, nhìn phía trước quả đại sơn đang dần rõ ràng trước mắt cả nhóm người Hồng Nhiên đều không cấm có chút kinh ngạc vì ngọn núi này không có đỉnh, phần trên của nó có một cái hố rất to gần giống với miệng núi lữa vậy.
Theo thông tin Hệ Thống từng cung cấp thì nó đã lấy xây lên Tuế Lăng môn ngay bên trong ngọn núi, với khung cảnh tuyệt đẹp xung quanh có hàng trăm pháp trận lá chắn và cả tấn công, bao quanh chân núi có một số đệ tử tự dựng nhà để canh gác và có thể ăn ở thoải mái nên xung quanh cũng xem như không lắm hiu quạnh.
____________
Tinh Ân cùng Tinh Tuyết nhìn ngọn núi kỳ vĩ cùng với những pháp trận phòng thủ nghiêm ngặt như thế điều không khỏi ngây người, vì Hồng Nhiên từng nói Tuế Lăng môn thực ra cũng không tính môn phái gì lớn xây lên cũng đơn giản đệ tử cũng ít chưa đến 6000 người tính cả các trưởng lão.
Phong Thủy Kiều cũng sửng sốt không kém nhịn không được thốt lên lời khen:
"Nhìn như một tiên cảnh vậy. "
Hồng Nhiên nghe vậy không khỏi tự hào cười cười, thử hỏi ai được khen mà không vui đâu, vì vậy cô cũng đáp lời khách sáo nói:
"Phong cô nương nói quá, để tránh bất ngờ ta sẽ nói một số đều về Tuế Lăng môn vậy. "
"Thật ra những hộ dân cư dưới chân núi là những đệ tử tinh anh hoặc những đệ tử đã lập gia định muốn sống riêng tư nên đã dọn ra để canh gác dưới núi. Hơn nữa Tuế Lăng môn thật ra không phân biệt nhân, yêu, ma nên nó chia ra thành ba phong chính gồm có: ma phong, yêu phong, tiên nhân phong. Là nơi học tập của các đệ tử và có một nơi gọi là Thách đấu đài, dành cho các đệ tử tự lên so tài với nhau cùng với kiếm thêm linh thạch và ngân tệ hoặc nếu có mâu thuẫn cũng có thể vào để giải quyết. Không chỉ vậy Tuế Lăng môn còn có một nơi gọi là tinh cảnh, nơi này dùng để các đệ tử vào rèn luyện tùy theo tu vi mà tinh cảnh sẽ đưa các đệ tử đến từng ảo cảnh riêng biệt phù hợp để tăng độ thực chiến và tu vi. "
Nghe xong Hồng Nhiên nói Phong Thủy Kiều không khỏi sửng sốt hỏi:
"Không ngờ Tuế Lăng môn là một tiên môn mới thành lập mà cấu trúc rõ rệt như thế, còn có cả ảo cảnh đúng là bất ngờ a, mà...Không phân biệt yêu, nhân, ma sao liệu có ổn không? "
Tinh Ân cùng Tinh Tuyết nghe vậy cũng có chút lo lắng nhất là Tinh Ân vì từng trải qua những chuyện kinh khủng nên cậu nhóc hiểu rõ về sự phân biệt đối sử giữa các tộc nhân, yêu, ma.
Nhìn cả ba người đều đăm đăm nhìn mình bằng ánh mắt tò mò cùng dò hỏi, Hồng Nhiên nhìn tòa đại sơn xa xa, những đám may lượn lờ cười nhẹ nói:
"Không cần phải lo nghĩ nhiều đến vậy đâu. Tuế Lăng môn thật ra cũng không muốn dành cái gì đệ nhất môn phái hay tiếng tâm lừng lẫy cả, nơi đây là nơi để các đệ tử giao lưu học tập tìm hiểu về các cách sống của từng chủng tộc. Ma thì sao? Không giết người vô tội thì cũng là đệ tử Tuế Lăng môn. Yêu thì sao? Không tổn thương hay gây thù chuốc oán với ai thì tại sao phải đuổi tận giết tiệt bọn chúng. "
Hồng Nhiên dừng một chút vén những sợ tóc vì gió lùa mà bay loạn ra sau tai rồi nói tiếp:
"Thật ra việc chia ba phong: nhân, yêu, ma không phải vì tránh họ gặp mặt nhau mà là vì từng chủng tộc đều sẽ có một lợi thế cùng sức mạnh riêng nên phải được hướng dẫn đúng cách, phù hợp nhất với họ, trong Tuế Lăng môn còn có một nơi gần giống như một phiên chợ vậy các đệ tử ra ngoài lịch luyện có vật tư hay linh thạch trang sức đều có thể trao đổi buôn bán với nhau. Với lại sắp tới đây Tuế Lăng môn sẽ tổ chức một hội thi để giải trí. Chúng ta vừa lúc có thể xem thi đấu đâu. "
Hơi trầm tư một chút Hồng Nhiên thông báo một thông tin có thể bất lợi cho Phong Thủy Kiều:
"Vào ngày hội thi bọn ta đã chuẩn bị một bữa tiệc để chào đón những người đại diện các môn phái đến tham quan Tuế Lăng môn cũng như ghi nhận sự tồn tại của nó, nhưng ta nghĩ bọn họ thật ra là muốn thăm dò mà thôi. Hơn nữa vì việc Tuế Lăng môn cho phép ma tộc cùng yêu tộc đều có thể nhập môn nên ta nghĩ sẽ không thiếu các đại tông môn ghé thăm đâu, trong đó có khả năng rất lớn là Thanh huyền kiếm cũng sẽ đến. "
Nghe vậy Phong Thủy Kiều hơi cuối đầu khẽ cắn môi, vuốt ve khối cầu Linh Mặc. Một lúc sau sau liền vẻ mặt mang kiên định mà nhìn thẳng vào mắt Hồng Nhiên nói dù nàng đã che nó lại:
"Hồng cô nương ta hình như lại mang thêm rắc rối đến với cô rồi. " vừa dứt lời nàng liền cuối thấp người xuống nói: "thật sự thực xin lỗi, tỷ muội bọn ta thật không biết báo đáp các vị như thế nào cho đáng. Nếu có việc gì cần dùng tới chúng ta các vị cứ việc sai bảo. "
Nàng cùng nàng muội muội Linh Mặc một đời có thể nói là trốn trốn tránh tránh, không bị khinh bỉ thì chính là bị đuổi giết. Đến bây giờ mới biết được rằng vẫn có người sẽ giúp đỡ các nàng a.
Nhìn Phong Thủy Kiều như vậy Tinh Ân và cả Tinh Tuyết đều không biết làm sao, nhìn sang Hồng Nhiên xem nàng sẽ đáp như thế nào. Chỉ thấy nàng phụt một tiếng liền che miệng lại hai vai run run mà cười. Cả hai đều bất ngờ không biết làm sao, Phong Thủy Kiều cũng bất ngờ có hơn chứ không kém, ngẩng đầu nhìn Hồng Nhiên.
Thấy vậy Hồng Nhiên tiến lại đỡ nàng lên rồi nói:
"Thật sự muốn báo đáp cũng có thể a, chỉ cần hai người các ngươi gia nhập Tuế Lăng môn bọn ta, thề rằng sẽ trung thành với nơi đây cả đời là được rồi không cần phải cuối người trịnh trọng như vậy, Ta nhận không nổi đâu a. "
Nghe vậy Phong Thủy Kiều yên lặng nhìn xem từng chi tiết biểu cảm của nàng xem nàng có đang nói đùa hay không, nhưng nhìn như nào cũng không ra được dù nàng vẫn đang cười.
Tay nhịn không được lại vuốt ve Linh Mặc hai cái rồi đáp:
"Hồng cô nương đợi đến tiểu Mặc phóng thích hoàn ma khí được không? Ta thật sự không thể thay muội ấy làm quyết định được, vì lời thề này đối với một tu sĩ mà nói thật sự không nhẹ. "
Thấy nàng nói vậy Hồng Nhiên cũng không có khuất mắt gì, một lời thề với tu sĩ mà nói nó sẽ như một cái lời nguyền vậy trừ khi thực hiện được nếu không sẽ tự chuốc lấy nhân quả mà bản thân gây ra.
Dù gì nàng chính là muốn nữ chủ cùng nữ nhị đều sẽ sống sót dưới sự che chở của nàng, hơn nữa nữ chủ một thời gian sau sẽ bất ngờ đột phá kì cảnh, phong ấn ma khí cũng vỡ, trở thành một cái ma vương không hơn không kém. Nên việc hai người họ gia nhập Tuế Lăng môn chính là một công đôi việc hơn nữa lại là việc có lợi cho Tuế Lăng môn.
"Không sao, cứ từ từ mà suy nghĩ và chờ đợi. Bây giờ chúng ta chỉ cần tận hưởng một cuộc sống thoải mái yên bình mà thôi. Và... "
Dừng một chút Hồng Nhiên nói với giọng tự hào và vui sướng: "Chào mừng các vị đến với Tuế Lăng môn. "
Cả ba người còn lại nghe vậy đều cất bước đến vách thuyền nhìn xuống dưới. Bên dưới chính là miệng ngọn núi này, con thuyền đang dần hạ thấp xuống không bị mây che tầm mắt có thể nhìn rõ bên trong ngọn núi như thế nào.
Tinh Ân kinh nhạc bật thốt lên:
"Oaa, đẹp quá a, Tuyết tỷ tỷ, phong tỷ tỷ các ngươi xem bên dưới có một nhóm người đang xem chúng ta kìa. Ơ... "
Đang nói, con thuyền cũng đã chạm đất mọi người bên dưới theo lệnh của một người vận hắc y đứng trước nhất, đều quỳ một gối xuống đồng thanh hô: " Cung nghênh Môn chủ trở lại. "
Hồng Nhiên nhìn trận thượng hoa lệ kia, nói không thích là giả. Nhưng trước mặt bao người nàng cũng nên ra dáng ra hình một tông chi chủ một chút.
Không nghe nàng đáp lại mọi người bên dưới đều lần lượt bắt đầu toát mồ hôi, suy nghĩ chẳng lẽ họ đã làm gì sai hay sao?
Phục hồi lại thần Hồng Nhiên khoác khoác tay áo nói:
"Không cần cung kính như thế cuối chào một chút là được rồi. mọi người đứng lên hết đi thôi."
Nhìn kĩ lại vận hắc y là một nữ nhân, nhờ đôi mắt này nàng có thể nhìn rõ xung quanh hắc y nữ nhân chính là các luồn ma khí xoay quanh dày đặc tu vi chắc cũng đã kim đan trung kì chuẩn bị bước sang kim đan đỉnh phong.
'Người à không, ma nhà ai mà giỏi quá không biết a. '
_________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.