Ta nghĩ tới chúng ta sau này…
Kiều Chi Du ức chế đến mức chỉ cần chạm vào một cái liền có thể bùng nổ ngay, nàng phải tự nói rằng bản thân lên bình tĩnh nhưng vẫn rất khó chịu, đáy lòng Quý Hi cũng đồng dạng khó chịu như vậy, so với việc Kiều Chi Du phát giận ra nàng còn khó chịu hơn.
“ Vì sao lại tìm đến Trần Húc giúp đỡ mà không phải ta?” Kiều Chi Du chất vấn thẳng Quý Hi, giọng nói đè nén, nhưng cảm xúc thì ngược lại bùng nổ.
“ Bà biết hắn làm ở bệnh viện, nói là hắn quen biết bác sĩ khoa chỉnh hình giỏi, vậy lên mới đến đây.” Quý Hi nhíu mày, nghiêm túc giải thích, “ Ta không có muốn tìm đến hắn.”
“ Vậy ngươi vì sao không tìm ta nói? Trước đó không phải ta đã nói, nếu bà tới bệnh viện ở Bắc Lâm, ta có thể sắp xếp tốt sao.”
Quý Hi hít vào một hơi, nhỏ giọng nói: “ Ngươi phải đi công tác, ta không muốn ngươi phải lo lắng, hơn nữa ta ….. Một mình cũng có thể lo liệu được.”
Không muốn làm cho Kiều Chi Du lo lắng chỉ là một chuyện, chủ yếu là do một người phải luôn ở cạnh người bệnh, bận trước bận sau xử lý mọi việc, cho nên cũng quên mất. Thật ra Quý Hi cũng có nghĩ đến Kiều Chi Du, nhưng nàng nhịn xuống, nàng sợ hãi việc ỷ lại Kiều Chi Du, sợ hãi hình thành thói quen, về sau lại việc lớn việc nhỏ gì lại ỷ vào Kiều Chi Du.
Một người mặc quần áo bệnh nhân chầm chậm đi qua, liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-u-me/936988/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.